Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2019

Chẳng muốn già



Sáu bảy mươi xuân chẳng muốn già
Thường mê thể dục, khoái thi ca.
Vẫn lo nội trợ, chăm con cháu
Vẫn thích vun trồng, cắt tỉa hoa.
Vẫn ước tinh nhanh thời thiếu nữ
Vẫn mong duyên dáng thuở kiêu sa.

Lạc đàn

Ông Đoàn Ngọc Hải xin từ chức... một hiện tượng khá hiếm về văn hóa từ chức của quan ta.



Lạc đàn én khó dệt mùa xuân
Tiết tháo đời nay kín bụi trần.
Sự thế hỏi bao người khoái cựu
Tình đời biết mấy kẻ yêu tân.
Thây cho quăng quật đà bao bận
Mặc chuyện thị phi đã mấy lần.
Vạn đại nghĩa nhân là bảo vật
Anh về vui giữ chức thường dân…!

Phú Mỹ, 06-6-2019.
NGUYỄN HUY VỤ

Tự hào



Kings cúp Chùa Vàng đất Thái Lan
Tứ hùng giao đấu họ mời sang.
Trông kìa... đội bạn chơi kỳ quá
Mặc kệ... quân ta đá lướt càn.
Cay cú mần răng ngôi số một
Thâm thù chi rứa cỡ tầm ngang.

Nhớ thời áo trắng



Áo trắng phượng hồng thuở đón đưa
Tháng năm để nhớ mãi không vừa.
Nẻo đời lạc bước miền quê cũ
Tấc dạ in hình bóng dáng xưa.
Đâu nhỉ một thời vui sắc nắng
Còn đây mấy độ xót làn mưa.

Khẳng định ngôi vương



Chúc mừng bản lĩnh Việt Nam ta
Voi chiến hung hăng đã gẫy ngà.
Nuốt hận Mỹ Đình chưa khuất phục
Ước mơ King’s Cúp lại phôi pha.
Chủ nhà triệt hạ nên thua lớn
Đội khách vờn banh mới vượt xa.

Bà Rịa quê tôi!



Bà Rịa quê tôi đẹp tuyệt vời!
Sông Dinh trong mát, lững lờ trôi...
Gạo thơm nếp dẻo hương hoa đất
Rừng thẳm đồng xanh cảnh sắc trời.
Khách đến rồi đi, đi chẳng dứt
Người về vẫn nhớ, nhớ khôn nguôi...

Nhớ trường xưa



Bỗng chợt bâng khuâng nhớ mái trường
Một thời yêu dấu tóc mây vương.
Sương mai phủ xuống bờ vai tím
Nắng sớm bừng lên cặp má hường.
Tiếng bạn hồn nhiên đầy cảm mến
Lời thầy ấm áp quá thân thương.

Sành chơi

(Lưỡng đầu xà; Thuận nghịch độc)



Vơi đầy rượu chuốc dẫu đầy vơi
Thôi uống vui cùng anh uống thôi.
Sóng lặng lòng em chừng lặng sóng
Lời trao ý bạn muốn trao lời.
Chị yêu tha thiết người yêu chị
Tôi nhớ ngẩn ngơ ai nhớ tôi.

Rồng Voi tranh vương

Ghi nhanh trận Việt Nam thắng Thái Lan 1 0 tại King's Cup 2019.



Rồng Việt quần Voi chiến Thái Lan
Giờ đây King cóp giấc mơ tàn.
Sân nhà truyền lửa thua tăm tối
Đất khách gây mưa thắng rõ ràng.
Áo đỏ lẫy lừng nơi biển Á
Quần xanh lóp ngóp chốn ao làng.

Thứ Tư, 5 tháng 6, 2019

Vô đề



Chợt nghe gió chuyển mùa
Lộng lẫy bướm hoa đua.
Chửa thấy hương rừng đọng
Còn mơ sóng biển đùa.
Tương tư dòng sữa ngọt
Luyến ái giọt tình chua.

Nhớ bạn



Ráng chiều để thấy những bơ vơ
Trăng sớm vì ai cũng thẫn thờ.
Núi biếc mù giăng mờ vạn lối
Sông xanh sóng cuộn thẳm đôi bờ.
Trông vời quê cũ lòng ao ước
Thấy lại người xưa dáng mộng mơ.

Hạ mong



Mùa sang hạ nở thắm sen hồng
Nhớ cảnh êm đềm lúc rạng đông.
Yếm vải tuơi mềm ngơ ngẩn đợi
Mình ngà óng mịn thn thơ trông.
Âm thầm mắt dõi nhìn mây núi
Lặng lẽ duyên đưa trải gió đồng.

Thức dậy...



Mùa hè thức dậy tuổi thơ ta
Khôn lớn càng thêm nỗi đậm đà.
Phượng đỏ lung linh bao kỷ niệm
Môi hồng vương vấn một trời hoa.
Ve sầu nức nở buồn bên núi
Chim sáo líu lo rộn trước nhà.

Trách



Trách nắng làm mây chợt ngả vàng
Trách lời hẹn ước bỗng ly tan.
Trách thuyền rẽ sóng không vương vấn
Trách biển nặng tình mãi chứa chan.
Trách phút bên nhau giờ vội vã
Trách đêm từ biệt giấc mơ màng.

Hạ sang




Hạ sang
(Lưu thủy đối)

Phượng đỏ lay hè: tiết đã sang
Màu môi rạng rỡ điểm tô nàng.
Để chàng ve vãn đùa ca hát
Cùng áo tinh khôi tiếc khẽ khàng.
Mỗi độ như rằng bao kẻ nhớ
Nỗi lòng còn đấy cả âm vang.

Lẽ đời tan hợp



Tan hợp ở đời lẽ tự nhiên
Chẳng ai lại muốn rước ưu phiền.
Sân si mà hết e thành Phật
Sầu muộn không còn chắc hóa Tiên.
Đâu kẻ gìn chân cùng quý thiện
Nào ai trọng nghĩa với khinh tiền.

Thương tiếc bạn thơ già



Bằng lòng

Hai lần... đâu có sống trên đời!
Danh vọng tài tình, ấy để chơi.
Dâu bể, cổ kim sao khổ lụy?
Bằng lòng cái có, ắt vui thôi...!

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2019

Về Bến Tre



Anh về Thạnh Phú dạ nao nao
Chiều gió rặng dừa đứng chải chao.
Nghiêng nón tóc mây nàng khẽ vẫy
Thẳng con hẻm nhựa bậu tươi chào.
Hồn tôi lạc giữa trời xa ngái
Giọng ả ngân trên bóng dạt dào.

Cố hương

(Thông vận)



1.
Bao năm chia biệt bóng đa làng
Day dứt trong lòng nỗi cố hương.
Tấc đất, ngọn rau – cha gánh vác
Đường kim, mối chỉ – mẹ cưu mang.
Đường quê khập khểnh nương thân gậy
Tóc trắng lơ thơ thấy cuối đường(?)

Trường xưa

(Ngũ độ thanh)



Trường xưa lối nhỏ nỗi niềm xơ
Chốn cũ đìu hiu nẻo đợi chờ.
Phượng vĩ tưng bừng ngơ ngẩn nhớ
Ve sầu nức nở thẫn thờ mơ.
Về đâu sớm hạ ngày thơ thẩn
Đến chỗ chiều xuân buổi dật dờ.