Vũng
Tàu phố biển đẹp vô ngần Khí
hậu bốn mùa một tiết xuân. Phong
cảnh cảnh quan luôn đổi mới Thuận
thiên thiên địa cứ xoay vần. Tàu
về Bến Đá từ nhiều hướng Khách
đến Nghinh Phong cũng lắm sân.
Bao
dòng nhật ký
vẫn còn đây Kỷ niệm thời gian mãi xếp đầy. Giữ
bởi ân lành như giọt nước Ươm
vì nghĩa ấm tự hàng cây. Vài
hôm nẻo đến hồn yêu đợi Một
kiếp lòng mơ nỗi trải bày.
Ta
lại tìm thơ kể chuyện dần Chuyện
đời trôi nổi áng phù vân. Tan
vào hư ảo vòng nhân thế Nhận
lấy đơn côi hũ lệ trần. Đã
hết xuân xanh cùng viễn mộng Sao
còn lá thắm gọi tình chân.
Trắng
đỏ xanh vàng tím thủy chung Phải
chăng màu nhớ giữa lưng chừng! Xanh
màu biêng biếc em ưa thích Trắng
vẻ thờ ơ kẻ lạnh lùng. Cuộc
sống muôn màu nên ước vọng Nguồn
sinh hữu hạn phải rối tung.
Chiến
sĩ Trường Sa giữ biển
trời... Phóng
tầm mắt sáng dõi trùng khơi. Niềm
tin Dân gửi lòng son sắt Sức
mạnh Đảng trao dạ sáng ngời. Giữ mối bang giao tình mãi đượm Xua
niềm ân oán nghĩa khôn vơi...
Ngẫm
lúc hiền nhân chuộng ngọt bùi Ở
đời thiết nghĩ muốn yên vui. Con
xa cách, vẫn
thường trao đổi Lắm
lúc yêu cầu, cháu tới lui. Bóng
cả cây cao cần đắp điếm Già
nua tuổi tác gắng vui bồi.
Mượn
chút văn chương nối chữ Nhân Mong
sao đầm ấm buổi chiều xuân. Rượu
vui có bạn nâng thêm chén Thơ
hứng cùng nhau họa mấy vần. Một
dạ đồng tâm nên nghĩa lớn Nửa
câu hợp ý kết tình thân.
Thâu
đêm tiếng nhạc rộn lời ca Lầu
gác bên sông bóng nhập nhòa. Mời
rượu nghe đài tôi với bác Chăm
ông dưỡng cháu chị cùng bà. Gia
phong đầm ấm đời thêm đẹp Thôn
xóm đông vui điện sáng lòa.
Nhớ
nhớ thuở nào kỷ niệm xưa Chân
chân thật thật chẳng ai lừa. Ngày
ngày buổi trước còn thăm hỏi Tháng
tháng bây giờ chẳng đón đưa. Ngóng
ngóng môi hờn nhiêu mới đủ Trông
trông lệ tủi mấy cho vừa.
Đông
về se lạnh chạnh lòng ai Thao
thức năm canh giấc mộng dài. Sắc
thắm nồng nàn tình chẳng nhạt Duyên
thầm lưu luyến nghĩa nào phai. Sương
lâng lâng tỏa lan đường
phố Gió
lả lướt bay khắp khán đài.