Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2019

Chuyển Tâm



Sen chiều hương thoảng ngạt ngào bay
Tu Đức rèn Tâm... khỏe tháng ngày.
Biết... đoạn vô thường, xua chát mặn
Khinh... dừng ngã mạn, biết nồng cay.
Thân bình vô thức thường chăm chỉ
Dạ tĩnh an thân tập đủ đầy.

Hương xuân còn đượm

(Chữ trong Truyện Kiều)



Gương nga chênh chếch đã nhòm song
Hờ hững trách ai nhạt với lòng.
Chín chục thiều quang vừa sáu hạ
Ngoài nghìn dặm chốc đã ba đông.
Mới hừng lửa lựu sang khàn cuốc.
Từng biếc rừng thu chuyển sẫm hồng.

Mẹ tôi

Nhân ngày Rằm tháng By – Đại lễ Vu Lan, tôi bỗng nhớ Mẹ tôi xưa...



Bốn mốt thu đông vắng mẹ rồi,
Bóng hình vẫn cứ hiện trong tôi…
Khi khăn vấn, yếm nâu, chân đất,
Lúc áo the, xà tích, váy sồi.
Đường ngõ ra chừng bà lý đấy,
Ruộng đồng rõ thật lực điền thôi.

Góc sân



Nắng sớm bừng lên đỏ rực hồng
Sân nhà đẹp lắm những bồn bông.
Nhìn vui toại nguyện mình chăm bón
Ngó thỏa niềm mong lão đã trồng.
Tĩnh lặng tâm hồn luôn tỏa sáng
Yên bình trí não cứ ngời trong.

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

Khuyết tật



Có kẻ tuyệt tình bỏ mẹ cha
Lương tâm khuyết tật biết đâu mà.
Đã qua nửa kiếp không suy được
Sắp hết một đời chẳng nghĩ ra.
Mông muội để cho hiền hóa ác
Ngu si nên nỗi chính sang tà.

Xướng họa: HẠNH PHÚC



Bài xướng:
Hạnh phúc cầu
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

Có phải tình kia đã bạc màu
Hay là phước nọ chở về đâu.
Đời côi bợ cảnh lay hồn nhớ
Phận lẻ vì duyên rã kiếp sầu.
Chẳng đợi ai về nơi bến nẫu
Không vời kẻ tới chỗ bờ sâu.

Thứ Hai, 12 tháng 8, 2019

Thu



Thu cứ tìm mơ lạc cảnh nào
Đây trần thế mộng có làm sao?
Trăm năm vẹn tỏa dòng duyên tứ
Một kiếp cần chi động bích đào.
Tóc quế rơi vàng đêm thất tịch
Hồn thơ rụng trắng bến chiêm bao.

Kỷ niệm xanh

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Rạng rỡ mùa xuân nắng phủ hồng
Hương đầy sắc dịu tỏa ngàn bông.
Hồn giăng dáng cũ gom tình bổng
Ngõ đợi người xinh dát cảnh nồng.
Nhớ bữa yên bình luôn thỏa mộng
Dâng lời hạnh phúc mãi cầu mong.

Mùa… báo hiếu

(Thủ vĩ vận)



Quanh năm bỏ mặc bỗng sang mùa…
Thiên hạ ì xèo khắp chốn đua...
Lễ lạt lao xao bưng tới cửa
Tiền long í ới vác lên chùa.
Thịnh suy đâu phải Trời ban độ
Phúc họa nào do Phật bán mua.

Mùa vu lan

(Ngũ độ thanh)



Đang mùa trở vụ nhớ thầy bu
Vét cạn lòng sông vẫn chửa bù.
Mẹ chỉ cha rèn sâu nét dưỡng
Lời thông ý tỏ rộng đường tu.
Thơ thời học lớp giành con chữ
Chững tuổi tòng quân đánh giặc thù.

Chùm xướng họa: CẮT MỘT THỀM TRĂNG



Bài xướng:
Cắt một thềm trăng

Đừng cắt đời ta bởi lưỡi bào
Chữ tình mài giũa sắc như dao.
Mộng tàn rưng rức ôm lời vỡ
Lốc quẫy tơi bời khóc giọng đau.
Lá rụng xa cành than bão rớt
Tượng rơi gẫy cánh hận mưa cào.

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2019

Chùm xướng họa: HƯƠNG THU



Bài xướng:
Hương Thu

Đêm vàng huyền ảo bến thu rơi
Mở túi càn khôn thả ngụm lời.
Nhặt lá tương tư choàng giấc điệp
Ôm vầng nhật nguyệt dạo trùng khơi.
Tầng mây mặc cả vài cơn sóng
Biển nước tiêu dao mấy khoảng trời.

Không đề



Bên ngoài liễu ảnh reo ngàn dặm
Như tiếng ngân xưa gió bội nồng.
Độ ấy ta người say quá nhỉ
Bây chừ trăng nước gợn gì không.
Xa nhau ướm đã hai mùa lá
Vẫn một trời thu ngóng thiệp hồng.

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2019

Hoài trông

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận;
Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Đong sầu cảnh lá rụng triền sông
Để khách ngồi đây cũng bận lòng.
Nắng đã ru chiều khơi biển mộng
Mây còn duỗi hướng đổ bờ mong.
Đìu hiu nẻo cũ duyên đành ngóng
Lặng lẽ niềm côi gió thoảng gồng.

Mùa Ngâu!



Trăng trốn nơi nao suốt tháng rồi
Ngâu về chỉ thấy có mưa rơi.
Cõi cao nào nhịp cầu Ô thước
Chốn thấp đâu tia nắng mặt trời.
Lác đác mưa bay ngày lại tối
Mênh mang nước ngập phố cùng đồi.

Dế mèn



Bị người ném đá đã nhiều phen
Vẫn cứ hiên ngang kiểu dế mèn.
Chữ nghĩa giờ đây đâu kẻ đoái
Bạc tiền muôn thuở lắm người chen.
Bóp đầy tiểu tốt liền sinh ngạo
Túi rỗng đại nhân cũng hóa hèn.

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

Nỗi đau "Gateway"



Hai ngày đến lớp đã buồn vương!
Sáu tuổi nào đâu hiểu lẽ thường!
Có phải thầy cô nhiều tắc trách?
Đâu vì bố mẹ thiếu yêu thương?
Ai gieo giọt đắng lên đời trẻ?
Ai rắc niềm đau xuống mái trường?

Núi đôi



Thả mộng ru hồn giữa núi đôi
Thu sang cỏ úa đợi xuân trồi.
Heo may gió thổi chân chưa tới
Nắng nhẹ mây vờn đỉnh núi chơi.
Quản Bạ xa xôi lòng áy náy
Biên Hòa cách trở dạ chơi vơi.

Hoa tàn



Khác gì một đóa hoa tàn rơi
Rốt cuộc con người cũng vậy thôi.
Mỏng mảnh mau tan như bọt nước
Mong manh dễ biến tựa mây trời.
Mới đó vẫn còn sương đọng giọt
Giờ này đã hết nước bay hơi.

Nỗi niềm mong



Tháng bảy tuy về vẫn đợi mong
Người đi kẻ nhớ quặn đau lòng.
Bao ngày bão tủi... e trời lộng
Những buổi mưa sầu... sợ gió giông.
Tưởng mãi ngày xưa... tình bến mộng
Thương hoài thuở ấy... nghĩa bờ sông.