Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

Cõi đá...!

(Tặng Bùi Quang Châu)



Cõi ấy – đời mưa nắng dãi dầu
Chúng mình vẫn thế khác gì đâu.
Dù ai, suy tính điều hơn thiệt...
Đá vẫn vô tri biết cúi đầu...!

Nghe lời hỏi



Nghe lời bạn hỏi biết về đâu?
Để dạ giờ thêm xiết nỗi sầu.
Nhớ kẻ xương phơi ngoài đảo vắng
Thương người máu đổ giữa dòng sâu.
Lều tranh nhóm lửa tìm hơi ấm
Biệt phủ hòa thân nổi trống chầu.

Hoàng hôn xưa



Hỡi người cơm áo ở phương xa
Có nhớ miền quê cảnh xứ nhà.
Xõa tóc bờ tre làn gió thoảng
Nghiêng mình rặng trúc cánh cò sa.
Mẹ về ngả bóng tàn phiên chợ
Cau dõi nghiêng chiều rụng cánh hoa.

Chửa hết mơ



Sắp lục tuần rồi chửa hết mơ
Dạ còn phiêu lãng với duyên thơ.
Nắng vàng trước ngõ lung linh trải
Mây trắng đầu non quấn quýt chờ.
Mấy khúc Đường thi âu khó cưỡng
Dăm vần lục bát dễ gì lơ.

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2019

Dạ luôn ngời

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Bát tiểu đối;
Cú trung đối; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Tình kia nghĩa đó nhủ cho người
Phận thắm ân lành cũng thả trôi.
Chẳng hận không cần câu ví trỗi
Cầu đang chọn đã lối duyên mời.
Giăng niềm đổi ngữ gom lời mới
Níu cảnh mơ hình đợi nghĩa tươi.

Thơ Hoa Đăng – một bầu tâm sự đa chiều


Hôm ấy, tôi đang suy tư với tập bản thảo thơ Hoa Đăng đặt ở trên bàn, thì có anh bạn ào vào:
- Ui, đọc gì mà say sưa thế?
Tôi đáp:
- Có đọc thơ đâu, mà đang nghiên cứu tâm thế của một thiếu phụ… Vâng, một thiếu phụ xinh đẹp đã kết hôn, nhưng lại đang sống một cuộc sống của một người sương phụ với 2 cậu con trai tuấn tú, ngoan ngoãn, chu chí học hành; còn mình thì ung dung kinh doanh, tu thiền, học Anh văn và làm thơ…


Tập bản thảo này có gần 90 bài thơ, mà có tới 31 bài có nội dung thơ thiền, thơ kệ; phần còn lại là những bài viết theo cảm xúc tình đời…
Tôi thành thật xin lỗi Hoa Đăng. Tôi đã hé lộ đôi chút về đời riêng của chị. Tôi nghĩ, nếu không như vậy, thì tôi rất khó làm cho bạn đọc hiểu được thơ chị, thơ của một người phụ nữ tuổi mới có 40, mà sao chỉ thấy “an nhiên tự tại”, “vui với gió trăng”, “kinh cầu tâm nguyện”,

Xướng họa: NGẪM



Bài xướng:
Đi dạo

Đi dạo càn khôn chút thử coi
Mà xem nhiễu loạn của bầu trời.
Áng mây lách lối chừng toan ngược
Dòng nước nghịch đường chẳng chịu xuôi.
Rường mối tùng phèo nơi Bắc Đẩu
Kỷ cương phọt phẹt chỗ Thiên Lôi.

Đẳng cấp



Đội chủ đành thua tức lộn phèo
Cảm ơn ngài lắm Păk Hăng Seo.
Điều binh khéo léo không kinh mạnh
Bố trận tài tình chẳng ngán eo.
Ngẫm giống giang sơn vươn khỏi đói
So như đất nước vượt qua nghèo.

Sắc & Không



Ta bà biến ảo sắc thành không
Mới lạnh như băng bỗng ấm nồng.
Việc thế nhiều khi nặng tựa đá
Tình đời đôi lúc nhẹ tày bông.
Biển kia mốt nọ rồi lên bãi
Sông đó mai đây lại hóa đồng.

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

Cảm thu



          Hoa hàm tiếu ấp e
          Giọt nắng quái sau hè.
          Lá đỏ nhành thu rớt
          Sương mờ dải yếm che.
          Hương ngào gieo mấy nhịp
          Tiếng vọng kết đôi bè.

Thu vàng



Đã bấy thời gian phố ngại ngùng
Ta mình cách trở lối đi chung.
Vườn xưa cỏ phủ thành hoang vắng
Ngõ cũ phong sương hóa lạnh lùng.
Hạ tím trên cành thương ngóng đợi
Thu vàng trải lá nhớ nao nung.

Xướng họa: TRƯỚC CẢNH



Bài xướng:
Chiều thu

Nắng hửng tầng cao lắng nhạt nhòa
Mây hồng gió giỡn tựa chùm hoa.
Mơ màng ngọn khói đua làn tỏa
Chấp chới đàn ong nổi nhạc hòa.
Ả đã theo chồng thành thị ấy
Ai còn nhớ ruộng xóm làng choa.

Chùm xướng họa: HẠNH PHÚC HOÀI MƠ

(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bài xướng:
Hạnh phúc hoài mơ

Gom từ để ghép những vần thơ
Mượn ý ghìm câu tưởng gã khờ.
Buổi vẽ văn còm không gợi nhớ
Khi hờn tiếng nẫu chẳng cần vơ.
Ngồi hiên nói liệm tình dang dở
Đóng cửa sầu lơi phận hững hờ.

Chùm xướng họa: HOÀI CẢM ĐÊM THU




Bài xướng:
Hoài cảm đêm thu

Mai này chẳng biết sẽ về đâu
Nước vẫn lơ thơ chảy dưới cầu.
Đất khách trông về nghe dạ tủi
Quê người ngó lại thấy lòng đau.
Văn chương vẫn đó muôn đời hận
Nghiên bút còn đây vạn cổ sầu.

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2019

Tình thơ



Cùng nhau phát triển Hội thơ Đường
Kết hợp con người với kỷ cương.
Gặp g trao lời cho cẩn trọng
Giao lưu góp ý chớ coi thường.
Tình ta gần gũi càng lưu luyến
Nghĩa bạn xa rồi mãi nhớ thương.

Xướng họa: NHỚ THU



Bài xướng:
Nhớ thu

Khói tím mờ giăng phía tít mù
Trời xanh nắng nhẹ sáo diều ru.
Lúa vàng gió thoảng mùi cơm mới
Sen thắm hương nồng vị cốm xưa.
Gửi một vần thơ vào nỗi nhớ
Dậy nghìn k niệm ở mùa thu.

Khen



Liệu cứ khen cho lấy một điều
Dẫu rằng đôi lúc chỉ khen điêu.
Khen câu chẳng mất nên thừa tỏ
Nức bụng vì khen cũng khá nhiều.
Bởi thế xem chừng khen phải cả
Huống gì hết thảy bận khen nhiêu.

Huyễn mộng

(Thơ vui)



Bao giờ sách Thánh lại ngời chương
Cổ phiếu yết niêm thể luật Đường.
Thi sĩ xênh xang cùng mọi hướng
Bút nghiên rạng rỡ khắp ngàn phương.
Ta về thôn dã khai trang ghp
Bạn đến thành đô mở hý trường.

Khát



Gói trọn khung hình có được không
Đừng ai rảo bước cạnh trên đồng.
Xanh vườn ngược bến mơ sai quả
Đỏ lối xuôi thuyền lúa trĩu bông.
Điệu ví quê mình trao tiếng ngọt
Lời ru đất bạn trả ân nồng.

Đã trót…!

(Thơ vui tặng nhà thơ H.D.T.)



Bạn khuyên bỏ thuốc đã bao lần
Anh bảo ghiền rồi cắt cực thân.
Sáng dậy cà phê hun mấy điếu
Trưa về cơm nước rít vài phân.
Trời cho “tứ khoái” sao không nhận
Đất trụ trăm năm bởi có phần.