Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 20 tháng 2, 2020

Nguyện cầu



Dõi nguyệt đang dần khuất nẻo trôi
Vầng thanh lặng lẽ cuối phương trời.
Âm thầm ngắm cảnh đêm mờ trỗi
Ảo não se lòng gió lộng phơi.
Bão nổi hoa chìm khơi ngập lối
Dòng xua sóng dậy biển tan đời.

Thông vận

Tặng Nhật Minh.



Bởi người nhắc khéo chưa thông vận
Nên kẻ lo toan sửa kịp vần.
Mới biết Đường thi tình rực sáng
Còn hay thơ phú nhạc vang ngân.
Bâng khuâng câu chữ mà trăn trở
Xao xuyến niềm văn nỡ ngại ngần.

Băn khoăn



Khắp chốn đua nhau nhóm hội đầy
Sợ vào bên đó bỏ bên đây.
Giao lưu lúc sớm thành ra ngại
Xướng họa từ lâu thấy cũng rầy...
Đăng lắm nhiều khi như kẻ dở
Viết hoài lắm lúc tựa thằng ngây.

Xa quê



Thong thả xuân về thật đáng yêu
Trời xanh gió nhẹ khói lam chiều.
Vườn quê rộn chim vờn hót
Lối xóm vi vu trẻ lượn diều.
Thuở ấy say mê dặm
Chừ đây th thn lẩy câu Kiều.

Hàn huyên...



Tính...

Tấn Hoàn, Cử Chế gặp Khu râu
Hý hoáy bình thơ chụm mái đầu.
Giữa buổi Cô-Vy quần chửa hết

Xuân cô đơn



Thế là em thoát cuộc đua chen
Vươn tới cao sang khỏi thấp hèn.
Thương sắc hoa rơi đành khép nhụy
Sợ làn sương tỏa mới cài then.
Ngày xanh se lại trên màu tóc
Đêm trắng dài ra trước ánh đèn.

Xuân ngời

(Bát điệp; Đồng âm vận)



Xuân hồng rạng ấm cảnh chiều nay
Giọt nắng mùa Xuân thả mỗi ngày.
Lũy trúc âm thầm Xuân thắm vẫy
Xuân tình lặng lẽ khúc nồng say.
Chào Xuân ý đẹp yêu niềm đấy
Đợi phúc Xuân xưa tụ bến này.

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2020

Mộng biếu đời

Tặng thi sỹ Hồng Vinh nhân dịp sinh nhật tuổi sáu mươi tư.
(Phương ngữ Nghệ Tĩnh)



Nuộc xướng mần răng vận chữ “ngời
Nhôông mồ nỏ chộ kiếm trăm nơi.
Sáu mươi bốn lẻ tui mờng tứ
Mấy chục năm son mệ lẩy lời.
Mn đỏ quét cươi o nhởi nhác
Trốốc xanh cầy rọng ả cười tươi.

Nghỉ xuân…



Năm nay đại dịch khắp hành tinh
Hiểm họa lây lan cứ rập rình.
Vắng vẻ cổng trường ngăn bệnh hiểm
Nhọc nhằn bố mẹ cuộc mưu sinh.
“Nghỉ xuân” con trẻ thôi lo lắng
“Hoãn học Cô-vi khỏi rập rình.

Rướm lệ cười



Siết chặt tay nhau cập bến người
Giương buồm rẽ sóng vượt trùng khơi.
Từng trang kỷ niệm ru tình bút
Mỗi bước truân chuyên gội nắng đời.
Xưa phím tơ duyên từng lỡ nhịp
Nay thuyền định mệnh đã về xuôi.

Xướng họa: GÓC XUÂN



Bài xướng:
Một góc mùa xuân

Lưng trời lóng lánh ánh xuân quang
Ngoài ngỏ hoa mai trổ sắc vàng.
Lá biếc xôn xao đùa gió lộng
Mẹ già héo hắt đợi mùa sang.
Nhớ con áo mới đang mong mỏi
Rầu cảnh nhà thưa vẫn ngổn ngang.

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2020

Đành...



Viếng chùa Yên Tử Ước mơ tiên
Lão BỐT(*) chặn đây kiếm bộn tiền...!?
Hỏi khách vãng lai... đầu lắc vội
Gặp ngài gác cổng... vé nhanh biên.
Xứ Than muốn chị thôi đừng đến
Quan Họ mời anh cứ tịnh thiền.

Xướng họa: NGHĨ VỀ VŨ HÁN



Bài xướng:
Nghĩ về Vũ Hán

Trung tâm phát tán Cô-rô-na
Vũ Hán ai nhìn cũng xót xa.
Thành phố im lìm không kẻ lại
Nhà dân vắng lặng chẳng người qua.
Vi trùng có phải từ dơi tới?
Dịch bệnh hay là tự ấy ra?

Vui mùa dịch...

(Lỡm lão H.V.)



Sợ rằng thơ nhiễm khuẩn -Vy
Mình nhúng cồn bút lẫn bi...
Chuyển dại thành khôn từ bữa hổm
Chuyển buồn nên sướng đến nơi khi...
Rằng đây xối thẳng xuôi đường nhé!
Bởi nó luồn sang ngược cổng thì...

Mượn thơ ca thể hiện tình nghĩa

Giữa lúc đại dịch Covid-19, Nhật Bản gửi một lô hàng thiết bị y tế giúp đỡ Trung Quốc. Trên các thùng hàng đều in 2 câu thơ của Vương Xương Linh, một nhà thơ lớn của Trung Quốc thời Đường.



Đây là 2 câu sau trong bài thơ tứ tuyệt “Tống sài thị ngự của Vương Xương Linh viết khi tiễn người bạn thân đến thăm ông. Tạm dịch 2 câu thơ này như sau:

Đất Quảng thân thương



Nghe gió xuân đêm lạnh tứ bề
Giọt buồn xao xuyến cả sơn khê.
Đôi tay sấp ngửa còn sung sức
Bốn bể dọc ngang đã lắm nghề.
Nghiên bút bao ngày nhung nhớ mãi
Bạn bè mấy thuở xót xa ghê.

Bóng Mẹ…



Khắc khoải tim đau đến tận giờ
Bốn mươi mùa lẻ chắc bơ vơ.
Xưa thường bế ẵm con hay khóc
Nay biết xa đưa mẹ vẫn chờ.
Máu đỏ tô hồng bền cột mốc
Xuân xanh nhuộm tím vẹn đôi bờ.

Xuân chiều

(Bát điệp; Nhất vận)



Xuân chiều khẽ gọi thỏa nồng say
Ủ ngọt màu Xuân cả tháng ngày.
Cúc thắm mơ màng Xuân vội lẫy
Xuân hồng nũng nịu gió thầm lay.
Mừng Xuân ngắm cảnh êm đềm vậy
Đợi tết chờ Xuân rộn rã này.

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

Tùy duyên



Tin vào Phật pháp hiểu tùy duyên
Một kiếp nhân sinh lắm muộn phiền.
Giữ để tâm bình an hướng thiện
Lo rồi dạ xáo động miền yên.
Trăm năm giấc mộng đời luôn biến
Vạn thứ chu kỳ luật đã biên.

Đẹp dáng Kiều



Phố nhỏ yêu và em đáng yêu...!
Hương xưa ngây ngất cả khoang chiều.
Tăng ga vượt dốc qua cầu hẹn
Nương gió lên đồi bỡn nắng trêu.
Say giấc mơ tình hôn trái cấm
Trở mình tnh mộng chạm bờ rêu.