Muôn
đời vẫn nối nghiệp Hùng Vương Xây
đắp giang sơn Việt tự cường. Khí
mạnh quốc gia ngưng Nghĩa Lĩnh Hồn
thiêng dân tộc tụ Hy Cương. Mọi
miền già trẻ thề chung hướng Cả
nước gái trai quyết một đường.
Thơ bây giờ chống dịch em ơi! Chữ
nghĩa văn chương
cố đắt lời. Nói
thẳng với ai còn bỏ nhẹ Chỉ
ngay có kẻ dám buông lơi. Cô-Vy giặc hiểm tiêu bằng được Bệnh
hoạn cúm nguy diệt kịp thời.
“Xin đừng tụ tập” – lệnh ban ra Đôi chỗ người dân chẳng ở nhà. Kẻ
chợ gánh gồng còn xúm xít Ma
chay cưới hỏi cứ la cà. Ngỡ
rằng mối họa còn xa lắm Tá
hỏa bệnh tình đã sát ta.
Đêm
qua chợp mắt giấc chưa đầy Chợt
thoáng xuân về em có hay. Chỉ
với thềm hoa vương sợi nắng Chưa
cùng đàn én dệt tầng mây. Chim
ơi soải cánh trời vui
hót Gió
hỡi lay cành bướm nhẹ
bay.
Đêm
trường thổn thức nhớ về nơi Gửi
gắm niềm yêu thỏa một đời. Biển
biếc nào quên ngày hạ đắm Non
bồng vẫn nhớ buổi xuân lơi. Mây
giăng trước ngõ thề cùng đất Nguyệt
tỏ bên song nguyện với trời.
Cũng
do thơ cổ phải chi mà… Đường
luật bây giờ mới ngớ ra… Bác
phán nhiêu khê dường tựa thể… Cô
than ngúc ngoắc cứ như là… Giao
lưu vài nhóm làm chân bậu… Xướng
họa nửa mùa khiến tóc ta…
Ngày
mới rừng hoa trải khắp nơi Ngừng
than thở, oán trách chi đời. Tĩnh
Tâm nắng tỏa soi đường sáng Lặng
Trí mây vờn dẫn lối ngơi. Thiền
đúng… lòng yên đầu chắc tịnh Học
chăm… thân mạnh mắt luôn ngời.
Đi
vào chống dịch hãy đồng tâm Tránh
kẻo rồi vương phải lỗi lầm. Giảm
việc hè nhau cùng tụ quán Ngưng
điều dọn cỗ với bày mâm. Toàn
dân hợp sức lo phòng bệnh Cả
nước chung tay hủy diệt mầm.
Bởi lẽ đâu nào hận
đắng cay Cô-Vyrắchọađã bao ngày. Im
lìm lớp học vài ba tháng Trống
trải gian hàng mấy bữa nay. Chính phủchăm lo phòng dịch phát Nhân
dân tỉnh táo cách lybày.
Buông
mồi thả thính đặt cần câu Chọn
lối tìm phương nẫu cả đầu. Bữa
tiếc Rô đàn không chịu xúm Hôm
buồn Chép lũ há thèm châu. Rằng
ai muốn dạ vương niềm tủi Chẳng
kẻ cầu tâm nhận múi sầu.
Nước
nhà chống dịch hẳn dài lâu Lắm chỗ vài nơi… vẫn khấn cầu. Chưa
hết khoanh vùng lo nhiễm bệnh Vẫn
còn lễ bái sợ gì đâu…!? Thương
người nhiệt huyết ngời tâm trí Trách
kẻ thờ ơ tịt óc đầu.
Lắng
nghe đài báo nhủ hàng ngày Cô-Vít
đương hành mấy tháng nay… Dặn
cháu khuyên con đừng tụ tập Ghé
hàng nhậu quán vội ngừng ngay. Tuổi
già lắm bệnh mình ngơi nghỉ Lớp
trẻ nhiều khi chúng đặt bày.
Quả
đất năm này dịch nhiễm lan Từ
bên xứ Vũ khởi lây tràn. Bao
người mạng hủy dù mong cứu Lắm
kẻ thân lìa dẫu được can. Hoãn
cuộc trà dư ngoài quán nổ Dừng
nơi tửu hậu giữa hiên bàn.
Thơ
thẩn cho vui có ngại gì Nhủ
lòng sớm tối bớt sân si. Ham
danh lắm lúc chân thành giả Hám
lợi nhiều khi bấc hóa chì. Kiết
cú cũng hàng nam tử hán Bọt
bèo vẫn hạng đấng tu mi.
Dân
nghèo đâu biết tiếng đi Tây Chẳng
phải ly thân buổi dịch này. Cậu
ấm nhà quan đang kiệt sức Cô
chiêu chú đại vẫn chờ bay… Ngày
đi mặt vểnh nhờ danh bố Lúc
họa chân run cậy tiếng
thầy.
Chính
phủ khuyên dân tự cách ly Vài
hôm đóng cửa cứ ngồi lỳ... Thương
nàng hội họp không ra ngõ Nhớ
ẻm tham quan chả muốn đi…! Lại
nghĩ nằm nhiều đau ngực ả Suy
tư thức lắm tức hông dì.