Gửi
tặng ngày sinh bác Hữu Cầu Niềm
vui lan tỏa tới Lai Châu... Lời
mừng hạnh phúc vang Hà Nội Câu
chúc bình yên vọng Vũng Tàu. Bạn
hữu chan hòa tình
trọn vẹn Anh
em cởi mở nghĩa dài lâu.
Ngày xuân xin đốt nén tâm hương Kính
cẩn bên mồ cụ Tú Xương. Đèn
sách một thời thi tám khóa Phú văn muôn thuở gửi nhiều chương. Thâm
trầm giọng mỉa quân đài các Hóm
hỉnh tiếng cười kẻ
nhiễu nhương.
Em
hòa mây trắng dạt ngàn phương Nam
Bắc vào ra nhớ bản Mường. Bởi
trót se tơ cùng chữ nghĩa Nên
dành dan díu với văn chương. Công
danh đã hết thời hoa mộng Sự
nghiệp còn in dấu bụi đường.
Thôi
còn đâu nữa phượng tươi hồng Hỏi
có thuở nào khốn thế không. Khắp
chốn đồng thanh như “cải cách” Muôn
nơi nhất loạt tựa “lên đồng”. Sân
trường la liệt cây cùng lá Cửa
lớp tan tành nụ với bông.
Vì
chưng đốn gốc oan ve phượng Có
vẻ do trời nặng gió sương Lốc
dội thân dằn
xanh mắt trẻ, Nhời
thưa ngọn héo đỏ sân trường. Còn
kia mực tím mong hè lại, Vẫn
đấy thu vàng hỏng nếp thương.
Già
đời tính nết vẫnlăng
nhăng Quan
hệ nàng Thơ rất nhập nhằng. Đã
thỏa tâm tư cùng chú Cuội Còn
mong ân ái với cô Hằng. Tưởng
là hạ mãn tinh thần giảm Đâu
ngỡ thu tàn huyết áp tăng.
Cùng
đi khắp nẻo đến muôn phương Mật
ngọt tình trao biết nhịn nhường. Nguyệt
Lão xe duyên cần thực dạ Ông
Tơ chọn số cốt yêu thương. Thông
tin liên lạc chàng sành điệu Giải
trí vui chơi thiếp đủ đường.
Thơ
phú đêm nằm mới ngộ ra “Quý hồ tinh bất quý hồ đa”. Tưởng
rằng ngọt nước ra công níu Cứ
ngỡ ngon cơm cố sức cà. Đẳng
cấp dễ gì nông với sĩ Phẩm
hàm đâu thể Thánh cùng ma.
Khuyên
ai đừng hủy hoại môi trường Vì
sẽ gây ra cảnh lụy ương... Lũ
lụt, gió mưa không kể xiết Bão
dông, lốc xoáy thật vô lường. Ruộng
nương hư hại nhiều đau khổ Nhà
cửa nát tan lắm xót thương.
Đôi
lúc vu vơ ta nhớ ngươi Hình
như tiền kiếp lựa nhau rồi. Bao
lần quán khách say rồi tỉnh Mấy
bận thi đàn uống lại thôi. Vẹt
gót phong trần trên đất khách Trầy
vai thế sự giữa tình đời.
Kính
thưa các bác Hội Thơ Đường Giới
thiệu: Em là út, Phạm Vương. Gốc
ở nhà nông, quê Vĩnh Bảo Vốn
làm công chức, trú Kênh Dương(*). Nghỉ
hưu luyện sức
rèn thân thể Dưỡng
trí làm thơ ngợi phố phường.
Ta
lại tìm thơ kể chuyện dần Chuyện
đời trôi nổi áng phù vân. Tan
vào hư ảo vòng nhân thế Nhận
lấy đơn côi hũ lệ trần. Đã
hết xuân xanh cùng viễn mộng Sao
còn lá thắm gọi tình chân.
Mình ghé Nghi Xuân một buổi chiều Mà
lòng say đắm lại thêm
yêu... Hàng
dương tỏa xéonhô làng biển Ngõ
trúc che nghiêng rọi dáng Kiều. Ví
giặm dòng La còn đọng viễn Ca
trù Cổ Đạm lại thêm phiêu.