Có
còn chi nữa để mà mong
Một
cái thùng to trống rỗng không.
Ngoài
lớp rỉ mòn đem phết vỏ
Trong
vành méo mó đến đau lòng.
Phải
vì giỡn cuộc cho nên vỡ
Hay
bởi khoe đời thế mới tong.
Được
biết ngày qua dùi thẳng đập
Đang khi tròn trịa hóa ra cong...!
Có
còn chi nữa để mà mong
Một
cái thùng to trống rỗng không.
Ngoài
lớp rỉ mòn đem phết vỏ
Trong
vành méo mó đến đau lòng.
Phải
vì giỡn cuộc cho nên vỡ
Hay
bởi khoe đời thế mới tong.
Được
biết ngày qua dùi thẳng đập
Đang khi tròn trịa hóa ra cong...!
Sau bấy phong ba dạt
bước đời
Theo dòng vô thức
trở về nơi...
Cung đường một thuở dần quên tuổi
Góc phố không tên
chợt nhớ người.
Đếm lá phiêu du
chiều gió hẹn
Nghe buồn luân lạc
tiếng đêm rơi.
Em ơi... tri kỷ là bao nữa...
Trăng chết trong mưa chẳng kịp lời...
Bài xướng:
Chuột
cống sập bẫy
Thuốc nào tẩy được
nốt ruồi đây?
Chuột cống tham
lam sập bẫy thầy.
Ăn trốc ngồi trên
tràn thập kỷ
Luồn sâu cắn dưới
suốt bao ngày.
Thanh tra vạch sớm bầy tham nhũng
Tòa án xử mau kẻ ác này!
Cho củi vào lò
thiêu rực cháy
Toàn dân phấn khởi... quyết ra tay.
Chức trọng quyền
cao vốn lẽ đời
Leo trèo té ngã... ấy
trò chơi.
Ngân hàng – Thống đốc đà lên ngự
Kinh tế – Trưởng
ban đã được ngồi.
Bởi vậy đường đi
về đúng hướng
Mà sao lối rẽ đến... sai nơi!?
Lao tù mở cửa gây
phiền muộn
Của cải tài danh cũng lạy trời.
Chú Ruồi sụt sịt khóc chiều nay
Mỡ béo mật thơm bậu tháng ngày.
Bị giữ tiền thâm luồn chức đảo
Cương cầm tín thụt khỏa ngân quay.
Cũng may hậu quả còn ngăn kịp
Chẳng sợ tai ương mới đặt bày.
Cả đống củi tươi vào cũng phải...
Nóng lò... lũ nhặng khói than bay.
Quá buồn vì dịch bệnh
yêu ma
Trừ mãi vẫn còn hại
nước nhà.
Hà Tĩnh... bạn bè đều lỡ hẹn
Thái Nguyên... bằng hữu phải cho qua.
Bài thơ ước hẹn
cùng tri kỷ
Vế đối giao hòa với bạn ta.
Cô-Vít hoành hành tai ác lạ
Đường thi mở hội tạm lui xa.
Hưởng ứng lời kêu gọi của Chủ tịch Hội thơ Đường luật Việt Nam về việc quyên góp ủng hộ hội viên thơ Đường luật gặp khó khăn ở các tỉnh miền Trung bị ảnh hưỡng bão lụt.
Thảm họa miền
Trung quá não nề
Đau lòng bạn chữ
chốn xa quê.
Bài thơ nối mạng bừng
muôn nẻo
Bát gạo vòng tay ấm
mọi bề.
Của ít chia ngàn
câu hoạn nạn
Tâm lành giữ vạn
nét đam mê.
Đàn văn trỗi bút
niêm vần thiện
Thi hữu vì nhau hãy hướng về...
Cùng Hội CCB viếng mộ cụ Nguyễn Sinh Sắc tại Cao Lãnh.
Đoàn Cựu chiến
binh về viếng Người
Nén trầm dâng lạy,
kính hoa tươi.
Danh truyền “Phó Bảng” tình trung trực
Vọng tỏa “Triều quan” nghĩa khí ngời.
Công đức vợ hiền
xây nghiệp cả
Tuệ minh trò giỏi
gột tài khơi.
Cửu Long, Cao Lãnh ru hào kiệt
Ngọc sáng vĩ nhân rực biển trời...
Bài
xướng:
Uống
rượu cùng trăng
Chuốc rượu một
mình ta với ta!
Chén ni chúc Cuội ở
trăng ngà.
Chăn trâu, thổi
sáo nơi cung quảng
Cắt cỏ, chơi đàn dưới gốc đa.
Ngất ngưởng bế
chai thăm ả Nguyệt
Say mèm hôn gió gửi
Hằng Nga.
Mới hay độc ẩm sao
buồn thế!
Đời có gì vui lúc xế tà...?
Trải gót đi trên
thảm cát mềm
Nghe mùi hương biển
luyến lưu thêm.
Nghinh Phong đồi vắng
nhìn trời sáng
Vọng Nguyệt sóng
trườn vẫy ánh đêm.
Gió thổi hàng dừa
soi trước nắng
Lối vào tượng chúa
bước bên thềm.
Thi nhân xúc cảm
thơ tình quyện
Ảo diệu hoa đèn phố dịu êm...
Bài xướng:
Chẳng
tại trời
Lũ lụt, cuồng
phong khổ vạn người
Dân lành gánh chịu
máu xương rơi.
Sông xanh bức tử
ngăn luồng chảy
Núi biếc san bằng
gãy bóng phơi.
Hà Bá giật mình
dâng mọi ngả
Sơn Thần nổi giận
lấp nhiều nơi.
Nhân tâm đánh đổi
mùi canh bạc
Bởi cái lòng tham – chẳng tại trời.
Trân quý Công Vinh với Thủy Tiên
Tấm gương thiện
nguyện sáng ba miền.
Mênh mông nước lụt
không nao núng
Cuồn cuộn sóng dồi
chẳng ngả nghiêng.
Cứu trợ miền Trung
bừng đức lớn
Yêu thương đồng loại
trải tâm hiền.
Dầm mưa dãi gió
vui lòng chịu
Trân quý Công Vinh với Thủy Tiên.
(Ngũ độ thanh)
Sáu chục mùa trăng
hiểu cũng nhiều
Duyên còn thảo lắm
rộn ràng yêu.
Hồn xuân mãi tưởng
ngày thơ dại
Dáng lụa hoài mong
cảnh diễm kiều.
Đã hướng tim hồng
khai lộ phẳng
Đang dìu máu đỏ gặp
dòng phiêu.
Ngàn mơ sắc ngọc
câu tình vững
Đợi giấc hoàng lương ủ giữa chiều.
Lệ người như giọt
rượu thêm cay
Một dải miền Trung
tang tóc đầy.
Rừng núi tan hoang
trời quá rõ
Sông hồ tơi tả đất
thừa hay.
Thiên nhiên giận
trút cơn cuồng nộ
Nhân thế bi thương
gánh đọa đày.
Kết cục chỉ dân
nghèo lãnh đủ
Chúa Trời, Phật Tổ hãy nhìn đây…
Bài
xướng:
Lũ
lụt miền Trung
Thấu cảnh miền
Trung nhói ở lòng
Lưng oằn gánh
nặng nỗi cuồng phong.
Nhà xiêu đói khổ
đau tim vợ
Nước ngập nghèo xơ
xót dạ chồng.
Cứ trách ông trời
gây bão lũ
Lại hờn mảnh đất hại
mưa giông.
Quanh năm vất vả đời
cơ cực
Suốt tháng âu lo vẫn phải gồng.
Bài xướng:
Thương
yêu
Từ lâu rộn rã trái
tim son
Ta đã cùng nhau dẫu
gót mòn.
Bên ánh đèn vàng
phô sắc thắm
Dưới vầng trăng bạc
tỏ hình thon.
Trao lời tâm sự
ghi lòng mãi
Ngỏ ý yêu thương tạc
dạ còn.
Đã hẹn câu thề về
tới bến
Dù cho lội suối với trèo non.
Bài xướng:
Bến đỗ
Gạt bỏ ưu tư gác
muộn phiền
Ta tìm bến đỗ để
bình yên.
Cuộc đời mua bán
danh và lợi
Dĩ vãng chôn vùi
tuổi với tên.
Một phút say mê
chìm biển khổ
Nhiều năm vun đắp
giữ tâm hiền.
Bút nghiên thi họa
vui thanh tịnh
Nguồn cội quay về chốn tự nhiên.
Miền Trung – đòn gánh, gánh thiên tai
Núi hiểm, sông sâu,
dốc ngược dài.
Thủy điện đan xen
thành túi nước
Núi rừng cạo trọc
cắm lâu đài.
Dân đen ngước mặt
trông mưa móc
Lãnh chúa quay đầu
bịt lỗ tai.
Kế hoạch, tầm nhìn, rồi dự án...
Bao nhiêu ổ hết... bọn “nhân tai”...?!
Khúc ruột miền
Trung quá thảm thương
Mỗi năm lũ lụt... đổ tai ương.
Nhà tan, cửa nát lòng đau quặn
Người chết, vật
trôi cảnh đoạn trường.
Áo đỏ, khăn rằn
thay gạo, muối
Tràng hoa, lễ hội
thế chao, tương.
“Ruột mềm máu đỏ”
tình nhân loại
Của ít lòng nhiều
hãy khẩn trương...
Tâm
Hương HỒ THANH DANH
Lũ quét miền Trung
ngập Quảng Đà
Bão dồn dập bão khắp
gần xa...
Ruộng vườn hoa
trái chìm theo sóng
Trường trại xóm
thôn sập đổ nhà.
Hãy gắng chung tay
cùng đất mẹ
Để chia sẻ khó với
quê ta...
Đồng hương toàn tỉnh
mình nhanh nhé
Gom góp cùng nhau nghĩa đậm đà...