Con
nhớ mẹ nhiều... mẹ... mẹ
ơi...!
Nỗi
buồn khắc khoải chẳng hề ngơi.
Năm
canh thổn thức buồng
tim lạc
Sáu
khắc âm thầm giọt lệ rơi.
Trăn
trở mong chờ trăng tối nhạt
Bồn
chồn trông đợi nắng chiều vơi.
Tìm
hoài chẳng thấy người đâu cả
Thắp nén hương lên... mẹ mỉm cười!