Lòng
người xa xứ có ai hay
Đâu
dễ cảm thông những nỗi này.
Chén
rượu quê người thành đắng chát
Lời
thơ đất khách hóa chua cay.
Vì
thương Tổ Phụ chưa quên bút
Bởi
xót Mẹ Cha vẫn nhớ cày.
Tri
kỷ đi hoài sao chẳng lại
Mình ta vò võ vỗ cơn say.
Lòng
người xa xứ có ai hay
Đâu
dễ cảm thông những nỗi này.
Chén
rượu quê người thành đắng chát
Lời
thơ đất khách hóa chua cay.
Vì
thương Tổ Phụ chưa quên bút
Bởi
xót Mẹ Cha vẫn nhớ cày.
Tri
kỷ đi hoài sao chẳng lại
Mình ta vò võ vỗ cơn say.
Em
về Đất Tổ
với anh không?
Ngọt
nắng trung du gió bụi hồng.
Bát
ngát chè xanh, rừng cọ xẻ
Đền Hùng, Phú Thọ, ngã ba sông.
Bài xướng:
Đại hội IX Hội
Nhà văn Việt Nam
Có
người bôi bác “chợ văn chương”
Đại
hội xem ra cũng khác thường.
Bác
Thỉnh bất ngờ xin miễn nhiệm
Anh
Thiều bỗng chợt lãnh vai đương...
Xin
câu lục bát ngưng chìa bát
Ước
áng Đường thi chớ bỏ đường.
Tiền
thuế của dân không đếm xỉa
Tức thì khắp chốn vạn người thương.
Đoàn kết một lòng sóng biển nâng
Lạc quan tin tưởng sáng tươi vầng.
Bốn khâu đột phá cần coi trọng
Năm pháp kiên trì mãi hiến dâng.
Xung đột loại trừ... không chéo cẳng
Đầu tư thu hút... ráng vươn tầng.
“Xây nhà chim sẻ” chiêu tầm dụ
“Lót ổ đại bàng” sách lược – Vâng!
Bài xướng:
Mừng sinh nhật vợ
Nhân kỷ niệm sinh
nhật lần thứ 73 bà xã Ánh Tuyết 27-11-2020.
Mừng
mình sinh nhật bẩy mươi ba
Bốn
bẩy mùa xuân tôi với bà
Bươn
trải một thời đâu quản khó
Gian
nan năm tháng chẳng nề hà.
Chồng
nghề dạy học danh thành toại
Vợ
Dược pha đơn vọng tiếng xa
Con
cháu xa gần vui họp mặt
Chúc mừng tôi gửi tặng nhành hoa.
Chúc mừng anh chị Khánh – Mai.
Bảy
mươi – Bác Cả – cưới bà Hai
Duyên
nợ trăm năm tiếp nối dài.
Nửa
gánh niềm xưa tình khó nhạt
Muôn
điều ý trọng nghĩa khôn phai.
Thì
ra mệnh số do thiên định
Bởi
lẽ sang hèn tại đức lai...
Chúc
phúc huynh hiền vui khánh
thọ
Nghiêng chiều thắm mãi một nhành Mai.
Mừng thành phố Nam Định tròn 100 năm tuổi(*).
Khắc
lòng kỷ niệm ở trong tâm
Nan
Định quê tôi thật xứng tầm.
Kiêu
hãnh cột cờ trong gió nắng
Tự
hào tượng Thánh giữa trời râm.
Vọng
cung chuông khánh vang sâu thẳm
Tức
Mạc trống đồng tiếng bổng trầm.
Hơn
bảy trăm năm lưu hậu thế
Ngàn đời con cháu khắc ghi tâm.
Bài xướng:
Vần
lạ
Thơ
mà gặp phải cái vần Ôn
Chẳng
khác rượu ngon bỗng hóa cồn.
Lớ
ngớ loanh quanh thành kẻ dại...
Nhẹ
nhàng uyển chuyển ấy người khôn !
Rỉ
tai nói nhỏ về giai thoại
Tít
mắt cười duyên bởi tiếng đồn.
Một
thuở Bút Tre gieo tứ lạ
Nghe rồi vừa thích lại vừa nôn.
Tên
là Minh Ngạn bút Hồng Giang
Canh
Tý năm qua vượt lão làng...
Xuống
biển bơi đùa mơ cá lớn
Trèo non cố vượt
ước trâu vàng.
Nhiều nơi vãng cảnh hồn thanh thản
Khắp
chốn ngao du dạ mở mang.
Thắp lửa vui Xuân tràn ánh sáng
Giao lưu thơ phú tiếp thêm trang.
Ân
hồng bản tánh ngộ nhân duyên
Tĩnh
tọa chân như lượm phúc hiền.
Chữ
Nghiệp âm thầm, mong hỷ xả
Ý
Người lặng lẽ, gột chuân chuyên.
Đức
tin Phật pháp nguyền danh lợi
Kiếp
nạn thường nhân phỉ bạc tiền.
“Hộ
quốc – An dân” bình xã hội...
“Tốt đời đẹp đạo” sáng nhân duyên.
Vui
ngày tổng kết của ngành ta
Này
lẵng hoa tươi tặng... quá đà...
Góc
phố hôm sau đầy nụ quãi
Hè
đường bữa đó chật người qua.
Có
mừng hội nghị đừng hoang nhé!
Xin
chớ khoa trương... rõ thật là...
Khổ
chị lao công đầy mẫn cán
Chất đầy xe rác... hổng tiền “boa”(*).
Bài xướng:
Về Thanh Thủy
Ai
về Thanh Thủy đấy miền quê
Sông
núi mộng mơ... lặng tứ bề.
Đào
Xá tưng bừng vui lễ hội
Ba
Đông thấp thoáng quẩy làng nghề.
Này
câu truyền thuyết ngàn xưa vẫn...
Đây
chốn văn chương một lối về.
Dõi
áng thơ người soi núi Tản
Sông
Đà xanh ngát thoảng triền đê.
Sông
Đà xanh mát thoảng triền đê
Thanh
Thủy tình thơ – chốn tụ về.
Ra
mắt hội mình thêu đượm nghĩa
Hòa
câu tình bạn dệt tươi nghề.
Dẫu
trời se lạnh thuyền vui bến
Dù
cảnh xa xôi núi chuyển bề.
Mãi
nhớ người ơi... ngày hội ngộ!
Ai về Thanh Thủy đấy miền quê.
Bài
xướng:
Tình
đông
Gió
khe khẽ vuốt nhẹ cành hoa
Đủng
đỉnh mây bên nắng điệu đà.
Quấn
quýt tình cây ôm trọn núi
Thênh thang lối cũ chở đông qua.
Rợp bóng quê
Ngời
xanh tỏa bóng rợp cung đàng
Cảnh
ấy bao người đã nặng mang.
Dõi
cổng trời cao choàng dáng mẹ
Nhìn
cây nghĩa nặng nhớ thôn làng.
Hương
lành hẹn trải tình luôn thắm
Đức
cả mừng gieo phận mãi sang.
Mộng
để thanh bình non nước giữ
Hằng mong rạng rỡ khởi tâm màng.
Một
chuyến Cam Ranh đến buổi chiều
Nơi
này cảng biển thấy càng yêu.
Bờ
xưa sóng vỗ vờn con nước
Bãi
cũ dương reo lượn cánh diều.
Ngắm
cảnh vườn xoài sai quả chín
Thăm
đài tưởng niệm(*) nhẹ hồn siêu.
Bình
an vạn sự chiều theo ý
Ngẫm
lại khi xa mãi nhớ nhiều.
(*) Khu
tưởng niệm chiến sỹ Gạc
Ma.
Vũng Tàu, 22-11-2020.
VÕ QUANG CẢNH
Chào mừng Đại hội CLB Thơ Facebook Việt Nam lần thứ II.
Thơ
Đường thảnh thót giữa làng Phây
Tư
tưởng ngàn xưa mãi trọng thầy...
Lưu
giữ vạn đời xuyên kỷ trước
Gieo
vào muôn thuở tới ngày nay.
Tinh
hoa chữ nghĩa khơi vần tiếp
Trí
tuệ ông cha họa tứ đầy.
Di
sản... chung tay mình đắp cội
Chan hòa thể luật... sáng trang Phây.
Vui tặng nhà thơ Nguyễn Thị Thúy Xoa.
Bài xướng:
Kiểu nó thế
Kiểu
thế bên trong nó đẹp à
Vì
sao lúc mặc phải xòe ra.
Nhìn
ngang lắm bận say hồn trẻ
Ngắm
dọc nhiều khi đắm vẻ già.
Kẻ
đến còn khen trên thắm nụ
Người
về đã bảo dưới ngời hoa.
Ngày
vui khéo vậy ta cùng ngắm
Kéo vạt lên khoe tuyệt đấy mà.
Đứng ngồi thanh thản ngắm trời
xanh
Thưởng nguyệt vờn hoa hưởng khí
lành.
Sáng tập thiền chơi mình dưỡng tánh
Trưa hòa thi mộng bác mời anh.
Chiều Xuân thưởng lãm trời chưa tạnh
Tối Hạ thầm ngơi... thế đã quành.
Nhắn nhủ người xuôi về phố quạnh
Chuyện tình xưa lắm bạn vui quanh.
Thích
thú làm thơ thể luật Đường
Sâu
xa ngữ nghĩa, ngát văn chương.
Tám
câu gắn kết bao tinh thục
Bảy
chữ say tìm những dị thường.
Vắt
óc dò vần, trong
dáng nguyệt
Đem
voi bỏ rọ, hẹp vầng dương.
Nôm
thi đất Việt, ngời Bà Chúa
Tiếp bước làm sao… thật mạnh cường.
(Thủ vĩ giao duyên; song ngữ)
Xa
mũi Nghinh Phong gió thoảng vời
Xa ngàn hải lý biển trùng khơi.
Đáo
phi sóng điện “phôn” bay tới
Ngôn
xuất đường không “dế” mở lời.
Ước
hiệp nam thanh chàng giữ hẹn
Vui
cùng nữ tú ả đùa
chơi.
Nhân
tình run rủi cơ duyên dịp
Thiên mỹ kỳ quan ngắm đẹp trời.