Bài xướng:
Gửi
em
Xa
vời bến cũ vẫn hằng trông
Gửi
đến nơi em chút lửa hồng.
Nẻo
ấy sương đêm còn giá lạnh?
Âm thầm kẻ dõi trọn niềm mong.
Bài xướng:
Gửi
em
Xa
vời bến cũ vẫn hằng trông
Gửi
đến nơi em chút lửa hồng.
Nẻo
ấy sương đêm còn giá lạnh?
Âm thầm kẻ dõi trọn niềm mong.
Bài xướng:
Đi tìm định nghĩa Tình Thương
Ánh
mặt trời soi xuống cõi thường
Đó
là định nghĩa của Tình Thương.
Ban
cho nhưng chẳng hề do dự
Hiến
tặng mà không chút vấn vương.
Vạn
vật nhờ đây mà phát triển
Muôn
loài cậy đó để yêu đương.
Nhân
gian ai cũng hiểu là thế
Sao vẫn còn bao ảnh đoạn trường?
Chiều
thu tạm biệt bước lên đường
Ánh
mắt nhìn nhau dạ vấn vương.
Người
xứ quê nhà buồn cảnh lặng
Kẻ
nơi đất khách tủi canh trường.
Bầu
trời râm mát mà mưa nắng
Mặt
đất dịu dàng cũng gió sương.
Chỉ
có tâm hồn
không lay đổi
Là tình yêu của bậc quân vương.
Ngày
dài vừa tắt lại đêm vơi
Cái
thú vần xoay tỏ mấy lời.
Rầu
rĩ nắng mưa dòng nước bạc
Chất
chồng mây gió nẻo đường khơi.
Thiên
đường mấy lượt ầm ỳ sấm
Hạ
giới bao phen thách thức trời.
Trái
đất ba phần tư nước mắt(*)
Trông như giọt lệ lạnh lùng trôi...
Bài xướng:
Vãng
cảnh chùa
Thả
gót chiều buông vãng cảnh chùa
Quên
đời tất bật mọi hơn thua.
Mùi
nhang ấm áp mùi nhang thoảng
Ngọn
gió hiu hiu ngọn gió đùa.
Tĩnh
trí bài kinh thong thả đọc
An
lòng tiếng mõ nhịp nhàng khua.
Sân
si khẽ nhủ thôi đừng vướng
Nhẹ nhõm chân đi cả bốn mùa!
Mơ
mộng chiều hôm biển Vũng Tàu
Rì
rào sóng phả lộng buồm nâu.
Trời
xanh thăm thẳm chao diều yến
Mây
trắng bồng bềnh liệng hải âu.
Đắm
đuối tình say mờ phách vọng
Ngất
ngây hồn lạc thoảng chuông cầu.
Ước
ao xướng họa
cùng tri kỷ
Nhã nhạc thủy triều ngân mãi câu...
Hoàng
hôn lịm tắt bóng chiều xa
Để
lại mênh mông nỗi nhớ nhà.
Dáng
mẹ còng lưng đôi giọt lệ
Đường
quê mỏi gối một mình cha.
Còn
đây chua xót thời thơ dại
Đâu
hết đắng cay buổi xế tà.
Tiếng
dế kêu trời rên khắc khoải
Vòm khuya đêm trắng lạnh lòng ta.
Nhà
thờ xóm đạo tiếng ngân
nga
Giữa buổi chiều tan rộn bóng tà...
Áo
tím bông cài em rước lễ
Môi hồng mắt rớm bạn thầm ca.
Thẫn
thờ anh đứng nhìn yên lặng
Vang vọng chuông rền ngó lướt qua.
Tĩnh tại cầu kinh nào kịp nói
Rộn ràng bối rối tặng bông hoa.
Bài xướng:
Hướng
về nguồn cội
Ba
miền cháu chắt tụ về đây
Bến
cảng Cam Ranh nước vẫn đầy.
Chăm
bón thân cành luôn thắm lá
Vun
trồng gốc rễ mãi tươi cây.
Con
nòi Cụ Chánh(*) từ nơi ấy
Của
giống Trần Lê đến chốn này.
Điểm
hẹn giao lưu cùng gặp gỡ
Vui mừng nắm chặt lấy bàn tay.
Vũng
Tàu thành phố quả tiềm
năng
Mỏ
quý “Vàng Đen” khó sánh bằng.
Bến
cảng buồm chen lòa
đuốc
nhũ
Làng
chài ghe lợp sáng hoa đăng.
Thùy Vân rộn rã thuyền soi nước
Trần
Phú êm đềm biển ngắm trăng.
Ẩm
thực nơi này ngon nổi tiếng
Hồ Mây gió lộng cáp trời giăng...
Bài xướng:
Vô thường
Tóc
đã thôi xanh áo đã nhàu
Ngồi
nhìn bãi bể hóa nương dâu.
Câu
thơ ngẫu cảm khôn chia tủi
Chén
rượu tiêu dao khó hết sầu.
Nỗi
nhớ khi xưa chưa thấy cạn
Niềm
thương thuở ấy vẫn còn sâu.
Bóng
chim tăm cá nơi hồ hải
Tri kỷ đi hoài mãi chốn đâu...?
Bài xướng:
Nhớ
Mẹ
Ngồi
buồn lại nhớ Mẹ ta xưa
Ký
ức trào dâng ngỡ mới vừa...!
Đận
cấy đồng sâu gay gắt nắng
Hôm
cày ruộng cạn xót xa mưa.
Một
đời rách áo không ca thán
Trọn
kiếp tu nhân chẳng lọc lừa
Tất
cả vì con nên đắm đuối...!
Ngồi buồn lại nhớ Mẹ ta xưa.
Bài xướng:
Trăng
Vạn
vạn năm trôi cũng chửa già
Yêu
thì gọi Nguyệt mến kêu Nga.
Ngày
nhìn mảnh dẻ cong thân liễu
Bữa
thấy tròn vo sáng mặt ngà.
Lắm
rẫy nuôi trâu rồi mướn cuội
Dư
vườn cấy lúa đặng trồng đa.
Chồng
con chẳng bận kiêu sa thế
Để mặc nhân gian ngưỡng mộ à…!
Bài xướng:
Đón bạn chiều đông
Chiều
đông mờ ảo khói sương rơi
Ánh
nắng xuyên siêu phía cuối trời.
Nhè
nhẹ lá vàng bay phấp phới
Dập
dềnh con sóng lượn chơi vơi.
Thuyền
ai mải miết ra vào đợi
Lữ
khách xôn xao đứng
gọi mời.
Thảng
thốt tiếng reo niềm diệu vợi
Em chờ chốn cũ đó anh ơi…!
Chân
trời rực sáng biển bao quanh
Phượng
đỏ hàng cây ngọn gió lành.
Núi
Lớn vờn mây nhìn sóng bạc
Hòn
Bà soi bóng dõi trời xanh.
Ra
chơi lướt ván mình chao đảo
Xuống
tắm bơi phao bạn dập dềnh.
Sảng
khoái tinh thần yêu cảnh đẹp
Vũng Tàu điểm đến hẹn chờ anh...
Bài
xướng:
Nhớ bạn xưa
Ngồi
buồn bỗng nhớ tận phương xa
Kỷ
niệm ngôi trường đã trải qua.
Anh
giỏi làm Văn nhiều bạn mến
Tớ
nhuần giải Toán lắm người ca.
Thái
Bình biển bạc còn lưu luyến
Phú
Thọ rừng vàng mãi thiết tha.
Nhớ
lắm ai ơi mình hẹn gặp
Mảnh đời còn lại sẽ thêu hoa...
Ba
mươi tuổi ấy thật phi thường
Thành phố Vũng Tàu rực đỏ chương...
Dầu
khí sao ngời mơ bến ngọc
Thuyền
du cờ lộng ngỡ thiên đường.
Bãi
Sau thơ mộng chờ tri kỷ
Bãi Trước ân tình dõi cố hương.
Ô
Cấp, Gành Hào say giọt
phúc
Tĩnh tâm thiền tọa vẳng kinh tường.
Cả
nước về đây với Vũng Tàu
Thơ
Đường mọi nẻo kết cùng nhau.
Niềm
thương lắng đọng tưng bừng lửa
Nỗi
cảm trào dâng rực rỡ màu.
Nắng
miệt mài rơi hòa bãi trước
Mây
nhàn nhã lượn níu triền sau.
Bao
người nghệ sĩ say lời ước
Rạng rỡ tình trao nghĩa thấm giàu.
Thơ vui cuối tuần.
Bài xướng:
Tóm sống
Ái chà...
bắt sống tụi mày nha!
Bạch nhật
trời quang dám bậy à...
Láo thật...
thằng kia đồ táo tợn
Hư này...
con bỡm đứa ranh ma.
Ụ rơm có
phải nơi làm ổ...?
Đống rạ nào
đâu chỗ móc hà.
Tóm cổ lôi
về... tao nọc uýnh
Cho chừa cái thói vụng ăn nha...!
Bài xướng:
Trải
lòng
Thơ
làm đâu phải để người khen
Thổ
lộ tâm tư trước ánh đèn...
Thế
sự, vui buồn nêu chính kiến
Dòng
đời, oan nghiệt tỏ cơ duyên.
Động
nguồn trắc ẩn nơi trần thế
Tích
đức tu tâm giữa cõi thiền.
Mượn
chữ trải lòng mong xả trét
Giữa đời mải miết thói đua chen.