Bao ngày như tỉnh
lại như mê
Dịch bệnh lây lan
thật não nề.
Đất khách mênh
mang tình phụ tử
Quê người da diết
nghĩa phu thê.
Tiêu tan dự định
lòng buồn tủi
Xếp xó ý đồ dạ tái
tê.
Cô-vít hết rồi xuân lại đến
Cười lên em nhé... đợi anh về...
Bao ngày như tỉnh
lại như mê
Dịch bệnh lây lan
thật não nề.
Đất khách mênh
mang tình phụ tử
Quê người da diết
nghĩa phu thê.
Tiêu tan dự định
lòng buồn tủi
Xếp xó ý đồ dạ tái
tê.
Cô-vít hết rồi xuân lại đến
Cười lên em nhé... đợi anh về...
Rực rỡ mây ngàn thả
áng trôi
Tà dương nhuộm thắm
cả chân trời.
Âm thầm bóng ngã
chen cành rọi
Lặng lẽ sông tràn
ngập nắng rơi.
Gió khẽ đưa dòng
êm gợn nổi
Chiều ru để ánh nhẹ
lơi rồi.
Sương mềm phủ xuống
đêm trờ tới
Đã thấy nhạn vòng khắp nẻo khơi.
Thuận dòng
Phây-búk lộng buồm thơ
Xuân chúc thi nhân
cập bến bờ.
Bút sắc lời gieo hồng
nét mực
Đời vui phím láy rộn
đường tơ.
Hoa xuân rực nở vần
vần gọi
Lộc tết bừng vươn
tứ tứ chờ.
Tân Sửu an khang
tràn hạnh phúc
“Rượu bầu thơ túi...” trĩu vườn mơ.
Bệnh tật lúc này rất
khẩn trương
Lây lan diện rộng
chớ coi thường.
Khoanh vùng chốt
chặn nơi tâm dịch
Khuyến cáo tuyên
truyền các địa phương.
Xét nghiệm chuyên
gia cần nhập cảnh
Cách ly người Việt
đã hồi hương.
Toàn dân đoàn kết
cùng ngăn dịch
Cô-vít hung hăng cũng phải nhường.
Bài xướng:
Làn tóc yêu
Đón mừng hạnh phúc
của tình yêu
Ta đã gặp nhau buổi
xế chiều.
Giữa lúc em cười
duyên hạnh ngộ
Là khi anh thả mộng
cao siêu.
Ân tình in đậm trên
làn tóc
Tâm sự lắng sâu dưới
ngọc triều.
Từ đó dáng hình
trong ký ức
Bâng khuâng hoài nhớ biết là nhiêu.
Bỏ quá cho anh hỡi
bóng hồng
Đang mùa đại dịch
thấy buồn không.
Xa xôi gửi nhớ qua
vùng nhiễm
Gần gũi trao hôn
vướng vải lồng.
Ước muốn gần nhau
đành bỏ lỡ
Mong hoài cách trở
lại chờ trông.
Thôi thì cố gắng
phòng lây bệnh
Cô vít bùng lên cứ phải gồng.
Bài xướng:
Thương xót Anh Đam
Dịch bùng… bỗng lại
xót Anh Đam
Người giỏi đi đôi
nói với làm...
Mệnh số rủi may thôi
phải chịu
Vận thời đen đỏ cũng
đành cam.
Khinh phường trục
lợi khinh phường hão
Ghét bọn cầu vinh
ghét lũ sàm.
Cõi thế chức Dân là vạn đại
Mồi danh bả lợi khối người ham.
Kỷ niệm 80 năm ngày lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc trở
về Tổ quốc trực tiếp lãnh đạo cách mạng Việt Nam (28/01/1941 – 28/01/2021).
Tân Tỵ đầu xuân Bác trở về
Cao Bằng căn cứ địa miền quê.
Thiên thời, địa lợi,
nhân hòa đủ
Triển vọng, đường biên, vách núi kề.
Bước ngoặt mở ra trang sử mới
Cội nguồn kết lại chốn sơn khê.
Vượt qua cột mốc “một linh tám”
Lãnh đạo Việt Nam... Bác trở về.
Tại
Đại hội lần thứ 13 của Đảng, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ
đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như này nay”. Phấn khởi, tụ hào, tôi làm bài thơ
này...
Ngày nay đất nước đẹp như thơ
Có Đảng tiền phong
phất ngọn cờ.
Chín mốt mùa Xuân nâng vị thế
Mười ba Đại hội dựng cơ đồ.
“Dân giàu, nước mạnh”
thêu kỳ vọng
“Dân chủ, công bằng” dệt ước mơ.
Quốc tế ngợi ca tầm uy tín
Có nguồn tiềm lực tự bao giờ.
Mến tặng đồng nghiệp Trần
Văn Quý nhân dịp nhận huy
hiệu Đảng.
Ngoảnh lại lần theo những tấm gương
Bốn mươi năm ấy một con đường.
Trải qua gian khổ miền quê cũ
Cách biệt ngàn trùng chốn viễn dương.
Ý nguyện vì Dân thầm nhắc nhớ
Lời thề theo Đảng khắc
ghi thường.
Hiểm nguy nào ngại đời trai trẻ
Đã quyết đi cùng với gió sương.
Bài xướng:
Thiên đường
Thiên đường có phải
thế này không
Thương – sĩ – công
– nông… sống đại đồng.
Trai gái ngày đêm
say múa hát
Trẻ già khuya sớm
thỏa đùa bông.
Thương yêu quý trọng tình chan chứa
Nhân ái khiêm cung
nghĩa ấm nồng.
Mặc khách tao nhân
cùng đối ẩm
Lòng người như nước ngập lòng sông.
Xôn xao đây đó tết
cùng tư
Khiến kẻ già nua gối
mỏi nhừ.
Suốt vụ tảo tần âu
vẫn thiếu
Quanh năm lăn lộn
chửa hề dư.
Thơ tuôn vạn áng
bao còn lép
Rượu uống vài ly xác
muốn đừ.
Ngó bóng Hằng Nga
ngoài cửa sổ
Tim còn rộn rã muốn sinh hư.
Bài xướng:
Quê nhà
Đường làng đất đỏ
mới lên xanh
Hoa trái cỏ cây tỏa
mát lành.
Sáu chục xuân tròn
yêu mến cảnh
Bốn mươi tết lẻ vọng
chờ anh.
Về quê sống khỏe
âu là thuận
Ở phố hòa vui cũng
chửa thành.
Đô hội bon chen
nào sướng nhỉ...?!
Quay đầu bến đợi chuyến phà nhanh.
Bài xướng:
Biết mừng
Đất nước vào xuân
thế chuyển mình
Qua rồi đói khổ với
đao binh...
Con đường đổi mới
trên trăn trở
Sự nghiệp chấn
hưng dưới thuận tình.
Áo ấm, cơm no già
tiến bộ
Tài cao, học rộng
trẻ văn minh.
Dẫu rằng có lúc
chưa tròn ý
Ta biết mừng ta, thuở thái bình.
Bài xướng:
Chuyển sức thần
Muôn nhà rạng
rỡ đón chào Xuân
“Đại hội Mười
ba” chuyển sức thần.
Dũng cảm, tiên
phong bền chí Đảng
Công bằng, hiện đại thỏa lòng Dân.
Giang sơn thịnh
trị thề chung sức
Thế giới bình
an nguyện góp phần.
Dập dịch, trừ
tham... nuôi khát vọng
Toàn cầu hữu hảo kết tình thân...!
Chào năm Tân Sửu
đón Trâu Vàng
Chớp lấy thời cơ đặng
mở mang.
Cả nước chung lòng xây sự nghiệp
Muôn người góp sức tạo giàu sang.
Ba miền một khối cùng vui vẻ
Bốn biển năm châu
phải ngỡ ngàng.
Tăng trưởng bảy phần
là đích nhắm
Chào năm Tân Sửu đón Trâu Vàng.
Vui Xuân đón Tết
nhớ miền Trung
Lũ lụt bao phen thật
não nùng.
Người mất treo
săng mong nước rút
Kẻ còn bấm bụng đợi
nguồn cung.
Đau cơn “bĩ cực” còn bời bộn
Vui cảnh “thái lai” vẫn mịt mùng.
“Trăm đắng ngàn cay” vùng lũ trũng
Tình người ai hỡi... sát vai chung...!
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Hội mở cùng nhau lễ
tất niên
Mừng Xuân rộn rã
chẳng lo phiền.
Cho từng ước
nguyện đời thêm ổn
Để những mơ cầu phận
sống yên.
Nghĩa bạn hằng
mong về khởi móng
Tình anh vẫn muốn
dựng xây nền.
Khơi vần lĩnh
xướng bình thi họa
Hái nụ hoa ngời mãi thắm duyên.
Bài
xướng:
Chẳng là ngoe
Thơ Đường mới tập
nẩy vần oe
Đã tưởng là
trăng... hóa
lập lòe.
Tỏ nghĩa văn bình,
câu sáng tặng
Êm tình chữ luận, ý hồng khoe.
Mừng vui diễn đọc
như chèo bẻo
Rộn rã bình ngâm
tưởng chích chòe.
Cứ trải lòng thơ
cùng bạn hữu
Xin lời giúp dậy... chẳng là ngoe...!
Mừng Đảng quang
vinh của chúng ta
Sáng nay Đại hội
thứ mười ba.
Mở đường hướng tới toàn dân tộc
Chỉ lối vươn cao đất nước nhà.
Độc lập, Tự do – càng
giữ vững
Hòa bình, Hạnh phúc – mãi
vươn xa.
Lòng Dân, ý Đảng luôn bền chặt
Hào khí non sông thắm đỏ hoa.