Mới
đó quay qua đã lục tuần
Đâu
rồi mái tóc thuở thanh tân.
Ba
chân khấp khểnh men đường thế
Bốn
mắt lem nhem dõi nẻo trần.
Nửa
kiếp văn thơ tuồng ảo mộng
Trăm
năm danh lợi tựa phù vân.
Mấy
phen nghiên bút toan ruồng bỏ
Nghĩ xót tổ tiên lại nối vần.
Mới
đó quay qua đã lục tuần
Đâu
rồi mái tóc thuở thanh tân.
Ba
chân khấp khểnh men đường thế
Bốn
mắt lem nhem dõi nẻo trần.
Nửa
kiếp văn thơ tuồng ảo mộng
Trăm
năm danh lợi tựa phù vân.
Mấy
phen nghiên bút toan ruồng bỏ
Nghĩ xót tổ tiên lại nối vần.
Bài xướng:
Vui hơn
Chơi
thơ về lại thấy tình hơn
Hết
cả buồn đau lẫn giận hờn.
Kẻ
xướng ngọt ngào khơi góc cạnh
Người
ngâm chan chứa tạo
nguồn cơn.
Câu
thơ vọng tới vang dòng chữ
Nét
nhạc rung lên dậy tiếng đờn
Thề
quyết lần sau đi sớm nữa
Cùng bè bạn đủ... chẳng cô đơn...
Biết cùng thấy đủ nào lo ngại
Trí tịnh lòng an chẳng rước phiền.
Thơ phú... hẹn nhau mình với bạn
Mênh mang biển rộng thả con thuyền...
Mến tặng nhà thơ Hoa Đăng.
Hội
tụ ba miền thoảng
sắc
hương
Hoa
Đăng tỏa sáng Hội Thơ Đường.
Doanh nhân xướng họa bao người mến
Nữ sĩ giao hòa lắm bạn thương.
Sóng biển bôn ba bừng nẻo sáng
Tháng năm gắn bó rộn thương trường.
Chí tài chọn lọc ngời “Giai phẩm...”(*)
Gặp gỡ đôi lần dạ vấn vương.
Có
còn chi nữa để yêu thương
Đau
xót con tim nỗi chán chường.
Cứ
ngỡ màu xuân tươi cánh lá
Đâu
ngờ hoa sắc nhạt thi hương.
Tháng
năm vừa đó trao tình nhuỵ
Kỷ
niệm nguyên đây kết mối rường.
Hay
bởi lòng thơ...
say nét lạ
Rồi quên tơ tóc cũng soi gương.
Tặng Thụy Thắm...
Bài
xướng:
Bến
sông quê
Chiều tà rực đỏ bến sông quê
Nối nhịp “nông thôn mới” đã về...
Nhớ cảnh năm xưa đò mãi gọi
Thương ngày thơ ấu tuổi còn mê...
Chiều
nay ráng tỏa êm
đềm vọng
Bến cũ dừa buông rạng rỡ kề...
Nhắn nhủ hôm nào sang ghé bậu
Ta mình chạm chén họa thơ quê...!
Bài xướng:
Tôm Hùm
Uy
nghi kiếm nhọn dắt trên đầu
Tua
tủa quanh mồm một mớ râu .
Tiếng
Cọp thất kinh phường cáo thỏ
Tên
Hùm khiếp vía lũ bò trâu.
Chiên
vàng món hốt nơi bàn nhậu
Hấp
chín mồi ngon chốn tửu lầu.
Chỉ
tiếc quy trình phân lộn ngược...
Anh hùng danh hão ngẫm mà đau.
Chùa
vàng tọa lạc giữa Trường Sa
Vọng
tiếng chuông ngân cảnh thái hòa.
Tỏa
bóng Tiên Rồng uy đất mẹ
Soi
hình Đức Phật vững quê cha.
Xua
bầy hải tặc gìn cương thổ
Đuổi
lũ yêu tinh giữ đảo nhà.
Ước
nguyện lời kinh bên cánh sóng
Yên bình Tổ quốc phía khơi xa.
(Tiệt hạ)
Thơ
không người đọc ngẫm thì ra…
Trích
cú tầm chương cứ tưởng là…
Cố
ý gò câu nào biết họ…
Vô
tình ép chữ rõ ràng ta…
Ham
danh kiểu đó coi chừng sẽ …
Huyễn
mộng như ri biết chẳng thà …
Một
sớm vô thường nghe Phật nhắc…
Quay về Bến Giác để ngàn hoa…
Bài
xướng:
Chiều...
Chiều
về bóng ngả
mọng
tà dương
Một thoáng hanh hao đổ giữa đường.
Trước
mặt...
trời
cao đùa nắng ấm
Trên đầu... tuổi hạc dõi màn sương.
Hít
vào hơi thở xem chừng... nhẹ
Nhìn lại dấu chân thử ngẫm... thường.
Chẳng
biết chương nào gieo ái mộng
Từng ngày lặng lẽ gạn tình thương.
Thương TS Bóng Tà
Dương – Bùi Nghiệp.
Điếu
văn viết sẵn để cho mình
Chẳng
bận người đời trọng với khinh.
Kính
Chúa một lòng tròn đạo nghĩa
Yêu
Thơ đôi ngả vẹn nhân tình.
Tâm
trong chẳng kể sang hay tiện
Đức
sáng đâu nề nhục với vinh.
Sách
chửa in xong mà vội vã
Tìm về nguồn cội đấng anh minh.
Cảm ơn bác Lê
Giao Văn.
Rượu
uống về nhà mới kịp say
Cái
duyên nghiên bút chứa chan đầy.
Quảng
Nam mảnh đất tình sâu thẳm
Phú
Mỹ con người nghĩa ngất ngây.
Nét
chữ tâm tư thường tỏ rõ
Câu
thơ cốt cách dễ phơi bày.
Một
đời hồ dễ tìm tri kỷ
“Mượn cõi thơ chơi”(*) tạm kiếp này.
Đầu
mùa mà nực quá... ôi
cha!
Nóng
tự bình minh đến cuối tà.
Mây
gió cũng đành danh bổng lượn
Chim
muông phải bặt tiếng ngân ca.
Dòng
sông cạn kiệt khô tận đáy
Xóm
ngõ khô ran buốt cả nhà.
Liệu
tới bao giờ tươi mát nhỉ
Sợ rằng lâu quá dễ ra ma...!?
Sông
đời con nước lặng lờ trôi
Nguồn
đức ngàn xưa đã cạn rồi.
Thế
thái đen thui nào khác mực
Nhân
tình bạc trắng tựa như vôi.
Nịnh
thần trơ trẽn buông liêm sỉ
Chí
sĩ quay lưng chẳng đắp bồi.
Nghiên
bút khó lòng khuyên quỷ
dữ
Đến ngày mạt pháp cũng đành thôi.
Hôm rày tạm nghỉ, cóc mần thơ
Buổi ngáp ngày vươn chú đợi tờ...
Chỉ mộng Tháng Tư đừng cãi vợ
Lại cầu Ngày Một ngoảnh cầm cơ.
Chú mèo thương chuột sao lầm lỡ...
Con cá mến câu chẳng hững hờ...
Vui vẻ mỗi ngày thi thoảng nhớ
Lại mò phây-búk, lại... mần thơ...
Ta
lại về phơi nắng tháng Tư
Rằng
oi còn nóng mặc thôi... ừ!
Vì
đâu xuân khép tình sao nhỉ
Rồi
đó hạ về nghĩa thế ư..?
Những
muốn buông ra... mà cứ phải...
Còn
toan giữ để...
dẫu đi từ...
Cố
mong thu tới mùa may mát
Cho thỏa cơn nồng cái gió hư...
Rộn
ràng Sông Mã gọi muôn phương
Phây-búk Hoa Thanh Quế ngập phường.
Thi hữu vui mừng... vương ý chậy(*)
Bạn bè mến chúc... quyện quê hương.
Ai về Bá Thước mình như vẫn...
Bạn ghé Sầm Sơn tớ vẫn thường...
Đường luật vần gieo hòa nỗi nhớ
Hàm Rồng sóng cuộn kết yêu thương.
Tu
mình quả thật lắm gian nan
Bao
đận bão vây lại gió càn.
Đọc
sách bậc hiền khơi
trí rạng
Rọi
gương hào kiệt giữ lòng an.
Sân
si bỏ hết niềm vui tỏa
Phiền
muộn xả buông nỗi hận tàn.
Dạ
vững nhất tâm rèn đức trụ
Như tùng bách thẳng trấn quan san.
Bài
xướng:
Hào khí Đông A
Trăm
họ đồng tâm nước mạnh cường
Bạch
Đằng nổi sóng giặc tan xương.
Quốc
Công dũng khí tài thao lược
Bình
Trọng hiên ngang trí khác thường.
Vạn
Kiếp,
Thoát
Hoan hồn phách lạc
Diên
Hồng...
bô
lão dạ can trường.
Bảy trăm năm chục năm kỳ tích
Nổi tiếng thành Nam đất cố hương.
Bài
xướng:
Vun
bồi sảng khoái
Khi
chồng công tác ở nơi xa
Kết
bạn cùng thơ rộn cửa nhà.
Mải
miết vời nghiên tô gốc bưởi
Cần
cù dụng bút vẽ cành na.
Vào
phây Lục bát
tìm xem ạ...
Lướt
mạng Đường thi học hỏi à...
Trí
não vun bồi niềm sảng khoái
Anh về hạnh phúc ngát hương hoa.