Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2018

Lương duyên

Chùm thơ Đường Luật của Tú Rớt Trần Đình Thư.



“Kết liễu” lương duyên

Tuổi nay đã ngự tám ba rồi
Sức khỏe mỗi ngày một đổi “ngôi”.
Đành đoạn nàng thơ cho phải phép,
Buông xuôi cây bút biết là tồi.
Ca bài tạm biệt... run run giọng
Nói khúc chia ly... khợp khợp người.
“Kết liễu” lương duyên lòng quặn thắt
Không gian lắng lại những bồi hồi.



Trăng trối cùng thi hữu

Từ biệt thơ, đợi biệt cõi trần
Đề huề vinh dự với vinh thân.
Làm nên hạnh phúc từ chân thiện,
Có được ấm no tự kiệm cần.
Thi phẩm đã in mười bốn tập,
Đường đời leo đến tám ba xuân.
Vài lời trăn trối cùng thiên hạ
Từ biệt thơ, đợi biệt cõi trần.



Chiều hôm

Ngả bóng chiều buông nhớ nhớ ơi!
Lũy tre ngõ ống dạ bời bời.
Hoa mừng, lũ trẻ ngời xâu chuỗi
Cầu khỉ, mẹ già đứng đợi nơi.
Để lại trong hồn làm kỷ niệm
Ẩn vào giữa trí nhập trang đời.
Giờ nơi phố thị phồn hoa ấy
Ngả bóng chiều buông nhớ nhớ ơi!



Nhắc ai

Thanh thản như ta chẳng vướng sầu
Rung đùi trào lộng vuốt chòm râu.
Nhân nào quả ấy sôi từ tính
Đen ấy hồng này quyết tự đầu.
Vô đạo bất nhân gằm mặt mũi
Tà tâm thất đức chổng phao câu.
Giữ tròn phẩm hạnh ngời gia đạo
Thì mới an nhiên, chẳng vướng sầu.



Ngời trang sử

Dưới đó các anh có lạnh không?
Trên này hậu duệ vẫn vời trông.
Hoa dâng sắc trắng ôm tinh khiết
Hương tỏa mùi trầm ủ ấm nồng.
Xương máu mãi tôn hồn Tổ quốc
Vong linh luôn dõi thế non sông.
Tri ân liệt sỹ ngời trang sử
Dân tộc trường tồn những chiến công.



Đời là...

Trăng lên thì đã có sao chầu
Đời khóc, đời vui đến tự đâu?
Tạo hứng khởi, cười rung cả bụng
Giục bâng khuâng, phát sáng trong đầu.
Âu sầu buồn bã khôn tìm đến
Sảng khoái an nhiên lọ phải cầu.
Mới có “Phật vàng” chùa đất ngự
Coi thường biệt phủ với cao lâu.


Trích trong tập “Thơ và Đời” – NXB Văn học, Hà Nội 2017.
Tú Rớt TRẦN ĐÌNH THƯ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét