Tìm kiếm Blog này

Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Hạc lâu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Hạc lâu. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

Sự màu nhiệm

Ai biết thơ Đường hẳn nhớ bài thơ “Hoàng Hạc lâu” của Thôi Hiệu. Thơ đề trên lầu Hoàng Hạc nổi tiếng đó giờ càng gợi nhớ bởi nó gắn liền với địa danh Vũ Hán, nơi mà con virut corona nảy sinh rồi hoành hành làm thế giới điên đảo.

Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du…

Dịch thơ:
       Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
(Tản Đà dịch)


Hình ảnh đẹp đẽ của hạc vàng một đi không trở lại gợi nỗi hoài trong mỹ cảm văn chương, nhưng nếu vận vào chuyện thời sự với thân phận những người đi tránh nạn dịch bây giờ có lẽ niềm thương nhớ cố hương đang dằng dặc trên mọi nẻo đường. 

Thứ Năm, 6 tháng 2, 2020

Lầu Hạc cảm hoài

Lầu Hoàng Hạc trên ghềnh đá Hoàng Hộc, núi Xà Sơn, thành Vũ Xương, thành phố Vũ Hán,
bên bờ sông Trường Giang, tỉnh Hồ Bắc (Ảnh chụp tháng 01 năm 2020)


Thuở nào Vũ Hán chốn thần tiên
Lầu Hạc(*) còn không những bậc hiền.
Vi rút “Cô-Vy” cơn chấn địa
Tử Thần hủy diệt nỗi kinh thiên.
Trách ai đã phủ sầu muôn chốn
Hận kẻ đem gieo hận khắp miền.