Vừa
gặp lại nhau đã thấy say! Bàn
tay tìm đến nắm bàn tay. Mắt
chìm trong mắt quên e thẹn Môi
chạm vào môi lặng ngất ngây! Xa
cách dặm trường nung nỗi nhớ Gần
nhau gang tấc cháy niềm khuây.
Môi
trường ô nhiễm đã là gay Vàng
mã đốt tràn vẫn bấy nay. Tủ
lạnh, xe con thành bụi rắc Ngựa
vằn, biệt thự hóa tro bay. Bà
kia lúc sống nhiều đau đớn Ông
nọ khi còn lắm đắng cay.
Tháng
Bảy mùa ngâu đã trở về Mưa
tuồn ướt đẫm giọt lê thê. Ngưu
Lang tiếng gọi càng tê tái Chức
Nữ lời kêu cứ não nề. Khắc
khoải còn đây tình phụ mẫu Nồng
nàn vẫn đó nghĩa phu thê.
Nắng
nhẹ nhàng soi biển Vũng Tàu Âm
thầm trải mộng bước tìm nhau. Ngoài
khơi sóng bạc say nghìn nỗi Giữa
phố vườn xinh
khỏa vạn màu. Bởi
lẽ thuyền quyên biền biệt cách Thành
ra mặc khách ngẩn ngơ sầu.
Chúc mừng sinh
nhật thi hữu Phạm Xuân Khu tuổi 63.
Mừng bác tuổi sáu mươi ba
Thơ
mừng tuổi bác sáu mươi ba Dung
mạo nào ai dám bảo già. Mắt phượng
long lanh tài trị quốc Râu
hùm rậm rạp giỏi tề gia. Còn
toan tuyển dụng thêm hầu nữ Lại
tính mối mai cưới một bà.
Tôi
vừa đánh mất một tình yêu Hình
bóng thướt tha nét diễm kiều. Má
phấn môi son thân liễu yếu Mày
cong mắt biếc dáng liêu xiêu. Chân
trời xa thẩm đâu không thấy Góc
biển mênh mông kiếm đã nhiều.
Mong
ước bao lâu mới trở về Vũng
Tàu mãi đẹp đến say mê Cỏ
May, Bãi Trước nằm xa cách Núi
Nhỏ, Tầm Dương đứng cận kề. Gió
ghẹo cành thông trao ý nguyện Sóng
hôn bờ cát gửi câu thề.
Mải
theo con sóng vỗ về đâu Lỡ
bước sang ngang trải nhịp cầu. Bao
những đục trong tràn nẻo vắng Mấy
phen chìm nổi nặng lòng sâu. Trăng
xưa đã vỡ đôi bờ lạnh Bến
cũ còn nguyên một dáng sầu.
Bài
đăng ít phút cả ngàn lai(*) Mới
biết người ta quả lắm tài. Đọc
kỹ tự nhiên dường nhức mắt Nghe
rồi bất chợt thấy ù tai. Như
mình Hai Lúa đành im tiếng Cỡ
bạn tinh hoa cũng tắt đài?
Mến tặng
nhà thơ Nguyễn
Khắc Khoan
nhân dịp sinh
nhật lần thứ 74.
Bài xướng:
Có chi
khoe?
Sinh
nhật, hỏi thăm chỗ bạn bè Bảy
tư rồi nhỉ? Có chi khoe? Tóc
đen bởi cậy cô hàng nhuộm Răng
bạc vì qua bác sĩ...ghè. Kính
lão ốp tròng thêm mấy độ Máy
nghe trợ thính tậu vài ve.
Cũng
muốn theo đòi cụ Trích Tiên(*) Cho
trời lộn ngược đất lăn chiêng. Mò
trăng đáy nước quên câu hận Túy
lúy lưng mây bỏ chữ phiền. Ngật
ngưỡng sớm hôm trong tự tại La
đà năm tháng giữa an nhiên.
Mới về người nỡ sớm đi ngay Để cả trời xanh bước lỡ ngày. Dậu trúc vừa qua mùa lá rụng Nụ hồng nào đã sắc hương bay. Xưa buồn trăng khuyết trao lời hẹn Nay ấm hơi nồng bỏ cuộc say.