Hoàng
hôn lịm tắt bóng chiều xa
Để
lại mênh mông nỗi nhớ nhà.
Dáng
mẹ còng lưng đôi giọt lệ
Đường
quê mỏi gối một mình cha.
Còn
đây chua xót thời thơ dại
Đâu
hết đắng cay buổi xế tà.
Tiếng
dế kêu trời rên khắc khoải
Vòm khuya đêm trắng lạnh lòng ta.
Hoàng
hôn lịm tắt bóng chiều xa
Để
lại mênh mông nỗi nhớ nhà.
Dáng
mẹ còng lưng đôi giọt lệ
Đường
quê mỏi gối một mình cha.
Còn
đây chua xót thời thơ dại
Đâu
hết đắng cay buổi xế tà.
Tiếng
dế kêu trời rên khắc khoải
Vòm khuya đêm trắng lạnh lòng ta.
Nhà
thờ xóm đạo tiếng ngân
nga
Giữa buổi chiều tan rộn bóng tà...
Áo
tím bông cài em rước lễ
Môi hồng mắt rớm bạn thầm ca.
Thẫn
thờ anh đứng nhìn yên lặng
Vang vọng chuông rền ngó lướt qua.
Tĩnh tại cầu kinh nào kịp nói
Rộn ràng bối rối tặng bông hoa.
Bài xướng:
Hướng
về nguồn cội
Ba
miền cháu chắt tụ về đây
Bến
cảng Cam Ranh nước vẫn đầy.
Chăm
bón thân cành luôn thắm lá
Vun
trồng gốc rễ mãi tươi cây.
Con
nòi Cụ Chánh(*) từ nơi ấy
Của
giống Trần Lê đến chốn này.
Điểm
hẹn giao lưu cùng gặp gỡ
Vui mừng nắm chặt lấy bàn tay.
Vũng
Tàu thành phố quả tiềm
năng
Mỏ
quý “Vàng Đen” khó sánh bằng.
Bến
cảng buồm chen lòa
đuốc
nhũ
Làng
chài ghe lợp sáng hoa đăng.
Thùy Vân rộn rã thuyền soi nước
Trần
Phú êm đềm biển ngắm trăng.
Ẩm
thực nơi này ngon nổi tiếng
Hồ Mây gió lộng cáp trời giăng...
Bài xướng:
Vô thường
Tóc
đã thôi xanh áo đã nhàu
Ngồi
nhìn bãi bể hóa nương dâu.
Câu
thơ ngẫu cảm khôn chia tủi
Chén
rượu tiêu dao khó hết sầu.
Nỗi
nhớ khi xưa chưa thấy cạn
Niềm
thương thuở ấy vẫn còn sâu.
Bóng
chim tăm cá nơi hồ hải
Tri kỷ đi hoài mãi chốn đâu...?
Bài xướng:
Nhớ
Mẹ
Ngồi
buồn lại nhớ Mẹ ta xưa
Ký
ức trào dâng ngỡ mới vừa...!
Đận
cấy đồng sâu gay gắt nắng
Hôm
cày ruộng cạn xót xa mưa.
Một
đời rách áo không ca thán
Trọn
kiếp tu nhân chẳng lọc lừa
Tất
cả vì con nên đắm đuối...!
Ngồi buồn lại nhớ Mẹ ta xưa.
Bài xướng:
Trăng
Vạn
vạn năm trôi cũng chửa già
Yêu
thì gọi Nguyệt mến kêu Nga.
Ngày
nhìn mảnh dẻ cong thân liễu
Bữa
thấy tròn vo sáng mặt ngà.
Lắm
rẫy nuôi trâu rồi mướn cuội
Dư
vườn cấy lúa đặng trồng đa.
Chồng
con chẳng bận kiêu sa thế
Để mặc nhân gian ngưỡng mộ à…!
Bài xướng:
Đón bạn chiều đông
Chiều
đông mờ ảo khói sương rơi
Ánh
nắng xuyên siêu phía cuối trời.
Nhè
nhẹ lá vàng bay phấp phới
Dập
dềnh con sóng lượn chơi vơi.
Thuyền
ai mải miết ra vào đợi
Lữ
khách xôn xao đứng
gọi mời.
Thảng
thốt tiếng reo niềm diệu vợi
Em chờ chốn cũ đó anh ơi…!
Chân
trời rực sáng biển bao quanh
Phượng
đỏ hàng cây ngọn gió lành.
Núi
Lớn vờn mây nhìn sóng bạc
Hòn
Bà soi bóng dõi trời xanh.
Ra
chơi lướt ván mình chao đảo
Xuống
tắm bơi phao bạn dập dềnh.
Sảng
khoái tinh thần yêu cảnh đẹp
Vũng Tàu điểm đến hẹn chờ anh...
Bài
xướng:
Nhớ bạn xưa
Ngồi
buồn bỗng nhớ tận phương xa
Kỷ
niệm ngôi trường đã trải qua.
Anh
giỏi làm Văn nhiều bạn mến
Tớ
nhuần giải Toán lắm người ca.
Thái
Bình biển bạc còn lưu luyến
Phú
Thọ rừng vàng mãi thiết tha.
Nhớ
lắm ai ơi mình hẹn gặp
Mảnh đời còn lại sẽ thêu hoa...
Ba
mươi tuổi ấy thật phi thường
Thành phố Vũng Tàu rực đỏ chương...
Dầu
khí sao ngời mơ bến ngọc
Thuyền
du cờ lộng ngỡ thiên đường.
Bãi
Sau thơ mộng chờ tri kỷ
Bãi Trước ân tình dõi cố hương.
Ô
Cấp, Gành Hào say giọt
phúc
Tĩnh tâm thiền tọa vẳng kinh tường.
Cả
nước về đây với Vũng Tàu
Thơ
Đường mọi nẻo kết cùng nhau.
Niềm
thương lắng đọng tưng bừng lửa
Nỗi
cảm trào dâng rực rỡ màu.
Nắng
miệt mài rơi hòa bãi trước
Mây
nhàn nhã lượn níu triền sau.
Bao
người nghệ sĩ say lời ước
Rạng rỡ tình trao nghĩa thấm giàu.
Thơ vui cuối tuần.
Bài xướng:
Tóm sống
Ái chà...
bắt sống tụi mày nha!
Bạch nhật
trời quang dám bậy à...
Láo thật...
thằng kia đồ táo tợn
Hư này...
con bỡm đứa ranh ma.
Ụ rơm có
phải nơi làm ổ...?
Đống rạ nào
đâu chỗ móc hà.
Tóm cổ lôi
về... tao nọc uýnh
Cho chừa cái thói vụng ăn nha...!
Bài xướng:
Trải
lòng
Thơ
làm đâu phải để người khen
Thổ
lộ tâm tư trước ánh đèn...
Thế
sự, vui buồn nêu chính kiến
Dòng
đời, oan nghiệt tỏ cơ duyên.
Động
nguồn trắc ẩn nơi trần thế
Tích
đức tu tâm giữa cõi thiền.
Mượn
chữ trải lòng mong xả trét
Giữa đời mải miết thói đua chen.
Anh
gửi tâm tình sưởi ấm đông
Cho
em bớt lạnh ở trong lòng.
Câu
thơ chở mộng về tươi đẹp
Điệu
nhạc ru hồn đến sáng trong.
Cuộc
sống thăng trầm bao nỗi nhớ
Dòng
đời tĩnh lặng bấy nhiêu mong.
Xa
xôi vời vợi chờ tin nhạn
Đem đến cho nhau chút nắng hồng.
Chánh
niệm thiền tâm chốn Phật đài
Hiện
tiền nhân quả rõ không sai.
Tam
quy ngũ giới rời nguy
khốn
Lục
dục thất tình khởi nạn tai.
Gương
hiếu Kiền Liên người kính trọng
Hạnh
từ Thị Kính sách ghi bày.
Thiên
kinh giảng dạy luôn hành thiện
Đời đạo dung hòa phúc đáo lai.
Bài xướng:
Lòng
lại nhủ lòng
Cũng
sắp sang trang thất thập rồi
Thuyền
mơ đậu bến Hát Giang(*) thôi!
An
bài số phận gian nan nhỉ!
Chấp nhận duyên ai chẳng gặp thời.
Chào mừng Đại hội Chi hội Thơ Đường luật tỉnh Phú Thọ lần thứ III, nhiệm kỳ 2020 – 2025.
Bài
xướng:
Vượt
phong ba
Thơ Đường Phú Thọ tiếng vang xa
Truyền thống ngàn xưa vạn ý hòa.
Vốn cổ uyên thâm ngời tứ họa
Mạch
nguồn “bác học” sáng lời ca.
Sông Hồng thức dậy... dòng khơi tỏa
Đất Tổ thầm trao... vận chói lòa.
Bút tỉnh người thương vàng nụ đóa
Con thuyền vững lái vượt phong ba.
Đông về thắm lại mối tình thân
Này Họa Mi ơi... mãi trắng ngần!
Thoang thoáng ngả nghiêng lòng trắc ẩn
Tròng trành
bẽn lẽn tiếng vang ngân.
Cười duyên mắt bạn, vui từng ngấn...
Liếc trộm lòng ai, nhớ những tuần...
Ngơ
ngẩn trúc mai... chiều xứ lạ
Mặc dòng xuôi đợi buổi sang xuân.
Bài xướng:
Nhắn
người xa xứ
Dập
dìu nơi ấy một chiều đông
Rộn
rã làng quê bát ngát đồng.
Thơ
ấu một thời theo cắt cỏ
Trẻ
trai lắm buổi tắm đùa sông.
Có
còn mơ tưởng mùa sim tím
Hay
đã sàng qua giấc mộng hồng.
Tràn
ngập yêu thương làn khói tỏa
Nhắn người xa xứ vạn điều trông.