Nghe tên đã chẳng ở
lại rồi
Cánh mỏng đuôi dài
có thế thôi.
Đọ sức trời cao cùng
nắng đổ
Thi gan đất thấp với
mưa rơi.
Xem ngày ẩm ướt
bay tà đất
Đoán tháng hanh khô
lướt lên trời.
Chăm chỉ nào hơn là
dí nước
Nhác lười cũng chỉ ướt phần đuôi.
Nghe tên đã chẳng ở
lại rồi
Cánh mỏng đuôi dài
có thế thôi.
Đọ sức trời cao cùng
nắng đổ
Thi gan đất thấp với
mưa rơi.
Xem ngày ẩm ướt
bay tà đất
Đoán tháng hanh khô
lướt lên trời.
Chăm chỉ nào hơn là
dí nước
Nhác lười cũng chỉ ướt phần đuôi.
Bài xướng:
Gặp
Tiên
Chợt thấy Tiên sa
xuống cõi trần
Bao chàng quân tử
vội dừng chân.
Như mây nhào lộn
trên khe suối
Giống sóng luồn
chui dưới đá thần.
Đứng lại xem trời
còn lưỡng lự
Đi tìm cảnh đẹp thấy
phân vân.
Lặng im nép ở bên
hồ nước
Chẳng mấy khi may gặp một lần.
Đã mấy xuân rồi ngọt
đắng cay...?
Bao chiều nắng đổ
những đêm chày.
Tựa dòng sông bạc
miên man chảy
Như cánh chim trời
mải miết bay.
Thương nỗi nhiều
khi khơi tận buốt
Xót lòng có lúc
khác chi đày.
Hỏi người nơi ấy đường
nhiêu chặng
Thức trắng thâu canh lạc giữa ngày...!
Bài xướng:
Chín
cả trời mơ
Nắng đã ươm vàng
theo bước chân
Màu mây chuyển hóa
rạng tươi dần.
Cây vườn óng mượt
phùng hơi tết
Lúa ruộng xanh rờn
vượng khí xuân.
Vụ hết mùa qua chờ
tống cựu
Năm cùng tháng mãn
đợi nghinh tân.
Phòng đơn thiếu nữ
mừng thêm tuổi
Khấn nguyện hồng tơ sớm dệt phần.
Bảy chục xuân chưa
phải đã già
Dẫu rằng đời sống
lắm phong ba.
Ngược xuôi trăm chốn
không bờ bến
Lăn lộn nghìn nơi
chẳng đất nhà.
Bốn mốt bắt đầu
nên sự nghiệp
Sáu mươi ổn định
thoát can qua.
Tuổi cao nhưng chí
luôn kiên định
Thể dục, thơ ca – hóa giải già.
Yêu mình số đắc
chính là tôi
Chớp chửa giật lôi
sét lịm rồi.
Trắng mịn làn da bồng
mái tóc
Đen huyền cặp mắt
thắm vành môi.
Sâu tình mẫu tử âu
chăm dưỡng
Nặng nghĩa phu thê
đặng đắp bồi.
Nếu có kiếp sau về
trở lại
Yêu mình mãi mãi... chỉ mình thôi!
Xuân về khát vọng
ở trong ta
Phố thị nông thôn
đến mỗi nhà.
Đỏ sắc cờ sao ngời
mọi ngả
Xanh màu hạnh phúc
đẹp muôn hoa.
Non sông đất nước thề
không nhạt
Tổ quốc quê hương
nguyện chẳng nhòa.
Tất cả chờ mong
ngày thắng lợi
Chào mừng Đại hội Đảng mười ba.
Thi luật xưa nay rất
vẽ vời
Bao điều ràng buộc
muốn phờ hơi.
Niêm sai nửa chữ
coi như vất
Đối thất lưng câu
kể đã rồi…
Bố cục đừng quên cần
chặt chẽ
Nội hàm phải nhớ cấm
lôi thôi.
Khai thừa luận kết
luôn chu chỉn
Hậu thế nào ai muốn đắp bồi...
Bài xướng:
Một
góc yên bình
Một góc yên bình nhắc chữ yêu...
Quê hương Đất Tổ thoáng chiều chiều...
Dòng Thao đượm mãi hồn vang biểu...
Suối Gấm vương hoài tiếng vọng chiêu...
Dẫu có thanh thơi lòng cứ diệu...
Dù xa thấp thoáng cảnh khôn điều...
Leo “Lầu kén rể” bên hàng liễu...
Chấp chới thôn làng thũng thẵng kiêu...
Bài xướng:
Nhớ
Mẹ
(Bài thơ của Hồng Vinh bị người ta lấy trộm).
Nghiêng chiều
thánh thót giọng ai ngâm
Biển cả dường như
cũng khóc thầm.
Nhớ mẹ hôm nào
khuyên giữ đức
Thương người thuở ấy
bảo gìn tâm.
Ân sâu quảy gánh hằng
ghi đậm
Nghĩa nặng oằn vai
mãi nhắc ngầm.
Biết trả sao đầy
công dạy dỗ
Cho tròn chữ hiếu vẹn... Tình thâm.
Chiều chợt cô đơn
quá thế này
Bạn bè xa ngái lạnh
vòng tay.
Tràn ly rượu đắng
buồn khôn giãi
Nghiêng tách cà
phê thảm khó bày.
Hiên lạnh không người
hoa héo rụng
Phòng đơn chẳng khách
nhạc sầu lay.
Quê nhà ngoảnh lại
mờ sương khói
Chim lẩn trời mây sắp cạn ngày.
Gõ nhịp thời gian
đếm ngược giờ
Giao thừa giây
phút đẹp như mơ.
Pháo hoa rực rỡ
tưng bừng đón
Phố hội hân hoan tấp
nập chờ.
Chim én hát mừng
lân trỗi nhạc
Chúa xuân ban phát
lộc xô bờ.
Rinh cành như ý
rinh cành phúc
Tuổi thọ miên trường
thỏa ý thơ.
HOA
ĐĂNG
Bài xướng:
Đầu
năm ngẫu cảm
Thấy bạn buồn than
tết hết rồi
Riêng mình lại nghĩ
thế thì thôi.
Không hờn biển nọ
khi đầy cạn
Chả trách sông kia
lúc lở bồi.
Sự thế hằng mong đừng
giống lửa
Tình đời chỉ ước
chớ như vôi.
Xuân sang để cõi lòng
hoan hỷ
Cội phúc cầu cho lại thắm chồi.
Bài
xướng:
Hồng
chuyên
(Ngũ
độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Chuyên mà bỏ trách
nhiễu liền khai
Đức mọn tài không
những kẻ hài.
Giữ chức moi tiền dân
lụy khảm
Mang quyền vét bạc
nghĩa tàn phai.
Hồn chưa đỏ thắm đừng
lưu giữ
Phận chẳng hồng
tươi chớ diễn cài.
Để Phước cho đời
ươm chữ Thiện
Hương nồng cõi Việt đón ngày mai.
BÙI
TẤN HOÀN
Bài
họa:
Trước
nắng mai
Thẻ đỏ tươi hồng,
cứ triển khai
Khi cần thế chấp,
nghĩ mà hài.
Chuyên thì mít tịt,
quân làm hộ
Chức giữ huênh
hoang, thế chẳng phai.
Biết đủ dòng đời,
không bận vướng
Tôn cao phẩm hạnh,
khỏi thêm cài.
Ễnh ương chớ mộng
thành bò được
Chỉ khổ thân hèn… trước nắng mai.
Sài
Gòn, 04-01-2020.
VŨ THỦY (CLB Thơ Biển)
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp.
Vẫn thiết tha hoài
vọng thuở xưa
Từng cơn gió lạnh
chuyển theo mùa.
Âm thầm trải mộng
thềm mơ nữa
Lặng lẽ trông chiều
kẻ đến chưa.
Ngõ vắng đìu hiu
chờ gót trở
Hồn đơn lạnh lẽo
thấm sương lùa.
Sao còn tưởng mãi
lời yêu hứa
Vẫn thiết tha hoài vọng thuở xưa.
Tặng
anh bạn năm mới xa quê...
Xuân về năm mới với
người xa
Tết đến càng thêm
nỗi nhớ nhà.
Phau trắng từng hồi
rơi, tuyết tuyết
Đỏ hồng vài nhánh
tỉa, hoa hoa.
Lạy quỳ bao bận về
quê mẹ
Bái vọng trăm lần
trước ảnh cha.
Mới biết xa quê rầu
đến thế
Chút vui bạn hữu đến chơi nhà.
Bám víu trên cành
chẳng chịu rơi
Xanh màu hôm trước
đã qua rồi.
Xưa nguyên sắc thắm
chan tình biếc
Nay đã hương tàn rã
cánh tươi.
Có phải say sưa nhành
mộng ảo
Hay là nghiêng ngả
giấc mơ vơi.
Xác xơ lòng lá thân
tàn tạ
Ngọn héo thui chồi rễ tả tơi...
Bài xướng:
Giếng làng
Chẳng thể nào
quên cái giếng làng
Bao mùa hạ tới
lại xuân sang.
Cây bàng sát cạnh
vươn cành biếc
Ruộng lúa kề bên
trải nắng vàng.
Nhớ mẹ ngày xưa
thường quẩy gánh
Thương bà lối cũ vẫn đeo mang.
Nhà trên xóm dưới
đều tranh thủ
Lấy nước chiều quê đến muộn màng.
Đứng đầu cơ nghiệp
của nông gia
Được tiếng rằng ta
quý nhất nhà.
Đến vụ ách mang trầy
tím cổ
Xong mùa rơm hẩm gặm
xù da.
Sống thời cam chịu
cày trưa tối
Chết lại phơi thây
quán chợ xa.
Mãn kiếp vì đời ân
oán trả
Tù và “ai rúc” – xoáy hồn ta.
Vô tư cùng tuổi “xưa nay hiếm”
Đò đời cập bến “Cổ Lai Hy”
Sống cứ vô tư nghĩ
ngợi gì...
Mến chữ say thơ –
thơ nặng túi
Yêu người kính rượu
– rượu đầy ly.
Con tài báo đáp e
bao chật
Vợ giỏi dưỡng chăm
ngại bụng phì.
“Giai lão bách niên” cầu tiến tới
Buồm căng gió lộng rộng đường đi.