Kính tặng nhà thơ Huy Quân.
Bài xướng:
Nhắn trời mây
Tân Sửu xuân này những ước ao
Khỏe vui thanh thản
ngắm vườn đào.
“Bâng khuâng chiều cuối năm” còn nhớ
“Thơ gặp chính mình” phục xiết bao.
Kính tặng nhà thơ Huy Quân.
Bài xướng:
Nhắn trời mây
Tân Sửu xuân này những ước ao
Khỏe vui thanh thản
ngắm vườn đào.
“Bâng khuâng chiều cuối năm” còn nhớ
“Thơ gặp chính mình” phục xiết bao.
Mến tặng bạn già xứ Hải Dương.
Ở nhà chăm Lý mãi yêu Lan
Dịch dã cách ly – lệnh, miễn bàn.
Vãng cảnh chùa chiền... đi cũng ngán
Vui mùa lễ lạc... đoái thêm khan.
Ngồi hiên thủ thỉ còn thương quán...
Ghé chợ tòòng ten chỉ ngóng đàn...
Chạnh nghĩ biển lòng chưa tát cạn
Có nàng... Cô-Vít cũng tiêu tan.
Bài xướng:
Tấm thảm
Mặt mày rạng
rỡ nét hoa văn
Dưới đất em
nằm để quệt chân.
Nhầu nhĩ mấy
ai người để bụng
Thế nhưng phục vụ mãi ân cần.
Bài
xướng:
Ngày Thơ mùa Cô-Vít
Xa gần rạo rực
đón Ngày Thơ
Dịch tái bùng
lên quá bất ngờ.
Lục Bát bồi hồi
nuôi chữ đợi
Đường Thi thấp
thỏm góp câu chờ.
Lòng dân tự
giác không coi nhẹ
Ý Đảng tâm đồng
chẳng thể ngơ.
Bác sĩ, Công an,... vào trận mới
Việt Nam phấp phới ánh sao cờ.
Bài xướng:
Niềm đau dĩ vãng
Đêm mơ tiếng súng
vọng ngang về
Nỗi hận ngàn năm
trỗi tái tê.
Bóng giặc Tầu ô đầy
ngõ phố
Thây ma kẻ cướp ngập
làng quê.
Nghe câu đồng chí
mà ghê tởm
Ngẫm chữ anh em thật
não nề.
Hào khí Đông A đừng
để nhụt
Mau dời bến hoặc với bờ mê.
Bài
xướng:
Dặn lòng
Mai vàng cúc trắng rộ ngoài hiên
Giãn cách Cô-Vi... vắng bạn hiền.
Tân Sửu xuân về quây phố biển
Thơ Đường tiết họa ngóng hoa
viên.
“Đang còn dịch hại trong trần thế
Vẫn có người mong
chốn cửa thiền”(*)
Dệt mộng tu tâm thường tịch tĩnh
Dặn lòng thanh thản giấc cô miên.
Mừng thọ Xuân này cụ tám lăm
Mong cầu
bách tuế vượt trên trăm.
Gái trai dâu rể vừa sang chúc
Con cháu bạn bè cũng tới thăm.
Đất Bắc yêu thương từ mấy thuở
Vũng Tàu gắn bó đã
bao năm.
Trời cho khỏe mạnh
say thơ phú
Tiếp tục giăng tơ kết ruột tằm.
Bài xướng:
Cảnh Xuân
Gió Xuân mát dịu khắp bầu trời
Nhè nhẹ sương chồi quả lá tươi.
Đàn én nghiêng
chao trăng sáng dạo
Bầy chim bay lượn
nắng hồng chơi.
Tay nâng chén cúc
hương nồng ngát
Mắt hạ vần thơ sắc
thắm ngời.
Phơi phới tâm hồn
say mến cảnh
Rượu đào vui rót chén đầy vơi.
Đầu Xuân đảnh lễ
viếng thăm chùa
Nghi ngút hương trầm
nhẹ thoảng đưa.
Nhịp mõ nhặt khoan... tâm tĩnh lặng
Hồi chuông thong
thả... ý bông đùa.
An bình Phật
tánh... nhành mai vọng
Thanh tịnh già
lam... ngọn gió lùa.
Hoan hỷ cùng nhau lời chúc tụng
Đón chào năm mới tịnh hơn xưa...!
Đầu xuân Tân Sửu gặp vận may
Kỷ niệm bằng khen đúng Tết này.
Khắp chốn tử tôn về chúc tụng
Ba miền thi hữu đến
vui say.
Chào mừng tuyển tập
vừa trao tặng
Phấn khởi hoa quà đã
tới tay.
Đón Thọ năm nay nhiều Phúc Lộc
Trang thơ Đất Việt sáng soi ngày.
Bài xướng:
Chùa quê
Quê nhà đại lễ sớm
mồng hai
Vắng vẻ tăng ni đón ở ngoài...
Chỉ thấy hồn chuông
vang khắp nẻo
Còn hay tiếng niệm
khẽ trong đài...
Tâm nào tĩnh tại vì
“cô” đến...
Trí chẳng an nhàn
bởi dịch khai...
Phật ngự trên tòa
hay thế thái...?
Dân tình diệt Sars đúng hay sai?
Bài xướng:
Ấp ủ thơ Đường
Gắng học cho tường
bỏ nét ngơ
Hằng nuôi ý tưởng
đó không mờ.
Mài nghiên hạ đến
khai vần mở
Khỏa bút đông về
khởi chữ mơ.
Nghĩa thiện giao
hòa bao muội nhớ
Tình chân xướng họa
lắm huynh chờ.
Thi Đường đã quyện bừng hoa nở
Rạng rỡ xuân về dậy tiếng thơ.
Xuân này ả Vít quậy tràn lan
Để lễ tình nhân mộng
héo tàn.
Mấy buổi mầm non hoài gọi giữ
Đôi tuần tiểu học
cũng chờ ban.
Cầu đưa giũ bỏ bầy
nhăng cuội
Nghĩ khẩn tìm truy
bọn dối gàn.
Một cõi lòng Dân
ngời ý Đảng
Tin rằng đất Việt sẽ bình an...
Tự tại an nhàn bước
thảnh thơi
Núi đồi huyễn ảo thoáng chơi vơi.
Một mình rong ruổi... sương dầy đất
Cô quạnh ngao du... tuyết
trắng trời.
Tết đến quê người... mưa lạnh lẽo
Xuân về xứ mẹ... nắng hồng tươi.
Hàn băng cây cỏ đều
đong đá
Trong suốt pha lê đẹp tuyệt vời...
Khẽ khàng tiễn Chuột đón năm Trâu
Những ước tân niên
gột sạch sầu.
Thế thái xuôi chèo
dời bến cạn
Nhân tình bẻ lái
chuyển dòng sâu.
Cho lời ước hẹn
trao viên mãn
Để tiếng tri âm nối
nhịp cầu.
Đông Hải dập dìu
làn sóng biếc
Êm đềm cuối biển cánh chim âu.
Ta đón em về buổi tiễn đông
Tươi xanh hoa lá ấp
e hồng
Bút thơ dường sớm
vương màu mực
Đường nụ đang kỳ
trổ cánh bông
Phơi phới nhành tơ
phô sắc thắm
Xốn xang đất ấm ủ
hương nồng
Cùng xuân dạo cảnh
lòng ao ước
Như én tung trời giữa khoảng không...
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Tay cầm thiệp nhỏ
món quà Xuân
Lại hỏi mùa sang
đã mấy lần...?
Mỗi chậu mai vàng
bung trước cửa
Đôi cành quất đỏ
dựng ngoài sân.
Nào hôm Lục bát vừa gây lỗi
Ấy buổi Đường thi cũng lạc vần.
Để nỗi niềm chung
già ý nguyện
An lành sức khỏe được bình thân.
Nhấp chén rượu nồng
chúc cố nhân
Dẫu xa xôi mấy
cũng như gần.
Thiệp xuân thuở
trước bao đằm thắm
Phây-búk
bây giờ mấy thiết thân?
Khoái bạc người
tìm nơi phú quý
Yêu thơ ta chọn chốn
thanh bần.
Những nề nếp cũ dần
phai nhạt
Xót cánh mai tàn nát dưới chân.
Tết về tôi đến
chúc anh chơi
Rồi ngắm xuân sang
ngẫm sự đời.
Được biết làm ăn dường
chẳng khá
Mà rằng tích góp
quả chưa ngơi.
Nhìn vào chậu cảnh
khô chân rễ
Soi tới trang thơ
nhạt ý lời.
Hay bởi lòng ta buồn
trước cảnh
Ban bè kết lại chớ buông lơi.
Mấy chục năm rồi cảnh
Tết xa
Trầm hương thăm thẳm
nhớ quê nhà.
Bên thềm đào đỏ còn
ôm nụ
Trước cửa mai vàng
đã trổ hoa.
Câu đối mừng xuân đền
nghĩa mẹ
Cành nêu mở cõi nhớ
lòng cha.
Vần thơ tự sự lời
tha thiết
Điểm lại trang đời một thuở qua...