Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2021

Xướng họa: VÔ THƯỜNG

“Xin đừng ảo mộng làm chi

   Nhân sinh một kiếp đến đi vô thường...”

 

Bài xướng:

Vô thường

 

Ta Bà cõi tạm biết làm sao

Tử biệt chia ly đến lúc nào...!?

Chiếc lá xa cành cây khóc lặng

Bầy chim lạc tổ gió than gào.

Vui buồn kết cục không dài ngắn

Sướng khổ qua rồi chẳng thấp cao.

Gửi lại trần gian tình nghĩa trọn

Sang miền cảnh Phật giữ tâm giao.

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2021

Xướng họa: CÓ MỘT LOÀI HOA

 

Bài xướng:

Hoa Xấu Hổ

 

Bao người phẩm giá chẳng bằng hoa

“Xấu Hổ”(*) cái tên rõ thật là…

Gặp cảnh sắt se mi khép lại

Thấy điều ngang trái móc chường ra.

Nhiều ông ghế bự lòng phơi ác

Lắm kẻ ngôi cao dạ nhiễm tà.

To miệng giảng rao điều đạo lý

Ai dè nhân cách lại thua hoa.

Xướng họa: VỀ THĂM THÀNH CỔ

 

Bài xướng:

Thành cổ dâng hương

 

Mấy chục năm rồi dứt chiến tranh

Nay về Quảng Trị viếng hồn anh.

Còn chăng... vùi lấp trong lòng đất

Hay đã... quyện theo với bụi thành?

Thạch Hãn đèn hoa dòng rực đỏ

Cổ Thành cây cỏ thảm non xanh.

Tượng đài một nấm mồ đồng đội

Ngát nén hương trầm lệ ứa quanh.

Chùm xướng họa: HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ

Nhân ngày Quốc tế Hạnh phúc 20-3.

  

Bài xướng:

Hạnh phúc tuổi già

 

Tự tại an nhiên lúc tuổi già

Chăm vườn tỉa lá với trồng hoa.

Làm thơ thấm đẫm tình nhân ái

Viết sách tràn đầy lẽ vị tha.

Hiệp lực bà con vui vẻ xóm

Đồng tâm họ mạc ấm êm nhà.

Xa gần bạn hữu cùng trao gửi

Hạnh phúc đâu bằng của chúng ta.

Học...

 

Học người lên núi đặng tu tiên

Học lấy dăm trang chữ thánh hiền.

Học một biết mười thân chửa tiến

Học năm hiểu bốn mệnh tiếp liên.

Học rồi học nữa thông trời biển

Học mãi học thêm giỏi xứ miền.

Học giữ lòng nhân thầm học viễn

Học thiền tĩnh tại giữa cô miên.

Thơ khó đăng

 

Có những bài thơ thật khó đăng

Bởi e đang cụ hóa ra thằng...!?

Sắp tròn hoa giáp thân còn mạnh

Dẫu ngót lục tuần sức vẫn hăng.

Nẻo đạo khai tâm âu chẳng kém

Đường tu giác ngộ dễ ai bằng.

Mới hay tuổi tác không quan trọng

Viết chỉ mong lòng bớt giá băng.

Xướng họa: CHẲNG LU MỜ

 

Bài xướng:

Chẳng lu mờ

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)

 

Người ơi miễn vội chớ ngây khờ

Hãy để bên lòng chút mộng mơ.

Buổi giữ bền tươi niềm ước hẹn

Ngày đan dịu ấm nỗi mong chờ.

Dâng lời nghĩa đẹp ru cành đức

Đợi chuỗi hương lành ủ tiếng tơ.

Phúc mãi tìm trao tình rộng mở

Hồn nương ái diệu chẳng lu mờ.

Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2021

Siêu nhiên

 

Râm ran tít chuyện Võ Hoàng Yên

Vạn thứ chung quy cũng bởi tiền.

Kết lão lang băm âu bị dở

Tin chàng thợ cắt(*) có mà điên.

Ba hoa múa mép lừa người tốt

Khoác loác khua môi gạt kẻ hiền.

Giữa lúc lòng tin đang bát nháo

Tục phàm bỗng chốc hóa siêu nhiên.

Chùm xướng họa: THƠ MÌNH

 

Bài xướng:

Thơ mình

Văn là Người, Thơ là Tình, Hoa là đẹp

 

Thơ mình chẳng xứng bậc thi nhân

Chỉ dám hòa chơi có hạn vần.

Nhặt tám câu đề còn vẫn sạn

Tìm năm vận họa thấy chưa cân.

Nhìn lên kệ sách dư ngàn quyển

Điểm lại hồn văn thiếu mỗi phần.

Dẫu chẳng hơn người cao trí luận

Không đành bán chữ để cầu thân...!

Sân lòng

 

Sân lòng hoa rụng tả tơi bông

Mắt lệ thương ai lại đẫm dòng.

Đất khách khói sương mờ mịt sóng

Quê người mây nước nhạt nhòa sông.

Nâng ly trà sớm mong tình đượm

Nhóm ngọn lửa khuya ước nghĩa nồng.

Sực tiếng chuông chùa xa vọng lại

Người từ ngàn dặm nhớ ta không...?

Lẽ nào...

 

Lẽ nào thơ chỉ để cho vui...!?

Chia sẻ đắng cay lẫn ngọt bùi.

Nhìn những khổ đau lòng trắc ẩn!

Thấy nhiều khuất tất mắt mù đui?

Quốc gia hữu sự đừng che kín

Đất nước lâm nguy chớ chạy lùi.

Cuộc sống muôn vàn điều bất ổn

Lẽ nào thơ chỉ để cho vui...?!

Thơ Đường "Ngũ độ thanh"

 

Mở tứ thơ Đường Ngũ độ thanh

Dàn câu trải ý thật ngon lành.

Không gò đối ngẫu hay vần điệu

Chẳng ép ngôn từ lẫn nhịp phanh.

Cảnh rỡ ràng trao ngời trí mộng

Lòng tha thiết dõi rạng tâm thành.

Ta cùng bạn hữu âm thầm ngỏ

Để bến tao đàn mãi mượt xanh.

Xướng họa: CẢNH XƯA

  

Bài xướng:

Chiều thu

 

Chiều gió heo may rụng lá bàng

Mặt hồ sóng nước gợn mênh mang.

Tiếng thoi dệt lụa vang nhà máy

Hội mõ tụng kinh vọng xóm làng.

Ngoài giếng cánh sen khoe áo đỏ

Trong vườn hoa cúc khoác xiêm vàng.

Đất trời dịu mát vầng trăng tỏ

Ta đến bên nhau kẻo muộn màng.

Thứ Năm, 18 tháng 3, 2021

Chùm xướng họa: HỌC THƠ ĐƯỜNG


 

Bài xướng:

Học thơ Đường

 

Thơ Đường khó lắm học làm sao

Đến tuổi già nua mãi chẳng vào.

By chữ theo hàng nghe cũng gọn

Năm vần bám luật nghĩ đều cao.

Chàng thương khởi xướng càng vui vẻ

Thiếp giận hòa chung sẽ ngọt ngào.

Mỗi lúc an nhàn mong gặp gỡ

Vài lời tứ tuyệt thắm duyên trao.

Chùm xướng họa: THAY LỜI TRI ÂN


 

Bài xướng:

Thay lời tri ân

 

Mấy năm hân lạc “được mùa” thơ!

Tin nhắn reo vang báo mỗi giờ.

Thơ xướng bạn bè trao bản họa

Lòng vui Bích Bửu giữ niềm mơ.

Tình tràn não bộ khơi bao ý

Lời đọng vần thi chép lắm tờ.

Tứ đẹp, văn hay càng cảm phục

Đọc rồi ngâm lại – thích vô bờ!

Vọng ngày mai...

 

Va chạm... xin đừng lỡ với ai

Nhàn hưu phận số đã an bài...!

Người hơn tớ thiệt thời luôn đúng

Bạn thắng ta hòa vận chẳng sai.

Sống khỏe an vui nào hám bạc

Giàu thơ nghèo của chớ tham tài.

Gieo duyên tĩnh tọa cùng buông chấp

Xuân mới tuổi già vọng ánh mai...!

Chùm xướng họa: TỰ NHỦ

  

Bài xướng:

Tự nhủ

Kính tặng cụ Tú Rớt Trần Đình Thư.

 

Đôi lần bạn nhủ rẫy nàng thơ

Mình cứ băn khoăn với hững hờ.

Đã chót yêu rồi xa lại nhớ

Lại đòi ly dị... đúng là mơ.

Hàng đêm vẫn kết vần trên nớ

Mỗi sáng còn so luật giữa tờ...

Tứ họa buông chiều răng có nỡ

Thêu hoa dệt chữ... bớt bơ phờ.

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2021

Tình thân


Phố phường rộn rã tiếng thơ ca

Tụ họp về đây kết một nhà.

Thi hữu giao lưu không ái ngại

Tao nhân xướng họa vẫn tham gia.

Anh em gắn bó luôn bền chí

Bè bạn sum vầy mãi thiết tha.

Tâm sự giãi bày hằng phấn khởi

Tình thân vun đắp chẳng lơ là.

Chùm xướng họa: ĐI CHỢ THƠ

 

Bài xướng:

Hôm qua đi chợ T

 

Chữ nghĩa xem ra khó hững hờ

Nay mình quảy gánh đến chòm thơ.

Đầu tiên sách tặng tình soi tỏ

Kể đến lời trao bút chẳng mờ.

Chị đọc chị bàn... ong vỡ tổ

Anh xem anh luận... sóng tung bờ.

Đôi giờ sinh hoạt vui hơn chợ

Hẹn ghé lần sau níu đủ giờ.

Chùm xướng họa: CHUNG MỘT NỖI NIỀM

 

Bài xướng:

Chung một nỗi niềm

 

Ngẫm cảnh làng phây dạ thấy buồn

Trang nào cũng lạnh muốn bai luôn.

Người khen mỗi kiểu lâu thành ngại

Chủ vãng nhiều hôm vắng lại chuồn.

Xướng vịnh quê nàng như bão chảy

Ngâm bình ngõ khách tựa trời tuôn.

Nhà chung quạnh quẽ vì quên nhắc

Nợ cũng cười thôi bởi khuyết nguồn.