Phượng đỏ sân trường
rộn tiếng ve
Hân hoan áo trắng gọi
mùa hè…
Cẩm Khê ngày ấy mình
chung bẹ
Đông Phú bây giờ bạn
khác xe.
Nhớ mãi đường trơn
đùa bạn té
Quên sao buổi nắng
cậy tôi kè.
Thế rồi xa vắng…
thôi thì… kệ!
Chửa kịp trao lời biết có nghe…!?
Phượng đỏ sân trường
rộn tiếng ve
Hân hoan áo trắng gọi
mùa hè…
Cẩm Khê ngày ấy mình
chung bẹ
Đông Phú bây giờ bạn
khác xe.
Nhớ mãi đường trơn
đùa bạn té
Quên sao buổi nắng
cậy tôi kè.
Thế rồi xa vắng…
thôi thì… kệ!
Chửa kịp trao lời biết có nghe…!?
Bài xướng:
Tặng
sinh nhật vợ
Sáu mốt mùa xuân
thỏa mộng lành
Bốn mươi năm ấy một
niềm xanh.
Bao mùa, vất vả
đàn con dại
Suốt cuộc, yêu
thương một chữ tình.
Chẳng được hơn người
hồi kiếm chữ
Không đành kém bạn
buổi mưu sinh.
Vui vầy tiếng nội
bên năm cháu
Soi bóng chiều nghiêng phúc lộc thành.
Bài xướng:
Thích vẽ
Quả thật tôi nay thích vẽ vời
Bút nghiên giấy mực
vẽ giời ơi.
Vẽ hươu láng cháng
tung bon cước
Vẽ vượn vòng vo tỏ
ý lời.
Vẽ mấy đường thi vừa
luật định
Vẽ dăm nốt nhạc gửi
làng chơi.
Vẽ tình trọng nghĩa
mong sao trọn
Bức họa dương lên vẽ đã đời.
Bài xướng:
Đọc thơ anh
Đọc thơ xao xuyến
cả chiều xuân
Chữ tốt văn hay ngọn
bút thần.
Ý đẹp lời hay tài
thiện mỹ
Tình sâu nghĩa nặng
đức hiền nhân.
Trời Nam mến khách
cau trao gửi
Đất Bắc yêu người
trầu kết thân.
Thỏa thích lứa đôi
niềm khát vọng
Trong lòng rực rỡ ánh trăng ngần.
Bài xướng:
Cội mít già
Cội mít ông trồng con cháu chăm
Trời thu mát mẻ ngóng trăng rằm.
Cây cao bóng rợp cùng thôn xóm
Trái ngọt xơ vàng suốt tháng năm.
Chỉ tiếc qua mùa thân mục ruỗng
Còn lo cuối vụ buổi nghiêng nằm.
Đâu người bón xới chừ tranh quả
Lật gốc lìa cành... cảnh tối tăm...!?
Bài xướng:
Dại & Khôn
Ngồi buồn thử luận
Dại và Khôn
Mấy lão đại gian cứ
liệu hồn.
Tích trước thăng
đường đầu cẩu trảm
Thời giờ lãnh án
hỏa lò tôn.
Thiện lương khắp
chốn muôn đời nhắc
Ác độc cùng phương
vạn kiếp đồn.
“Nhân – Quả” trước sau không thể tránh
Xin đừng để tiếng hổ tông môn...?
Giữa mùa Cô-Vít bậu
qua chơi
Nhắn nhủ “năm ka”(*)
hãy nhớ lời…
Tri kỷ cũng đành… vui
vẻ… gợi
Thân tình nếu lỡ…
ngậm ngùi… rơi.
Cơm quê… bác hẹn yên
bình khới
Tứ luật… mình vô “xướng
họa” mời.
Hợp sức chung lòng
thêm thắng lợi
Đẩy lùi dịch dã… vượt trùng khơi.
Nhân buổi gặp lại bạn học cũ Trường Cấp 3 Cẩm Khê sau 42
năm ra trường.
Bài xướng:
Giữa
mùa hoa đỏ
Mấy chục năm rồi tạm
cách xa
Trò xưa... tóc bạc tuổi ông bà...
Giao lưu nhớ lại ngày thi tới
Gặp gỡ ơn thầm buổi bước ra.
Lạch cạn
luồng sâu dòng mãi chảy
Đò đầy bến vắng cảnh đương già.
Đậm đà nghĩa bạn mùa hoa đỏ
Hẹn mãi... vui ngày ta với ta...
Giao
lưu thơ Đường luật
tại quán Mộc café
thị trấn Cẩm Khê nhân dịp
30-4-2021.
Bài xướng:
Quán
Mộc cuối xuân
Tao đàn “quán Mộc” tiễn ngày xuân
Mượn tứ “Nàng Bân” thảo mấy vần.
Tản mạn Đường thi
tường thế sự
Săm soi lỗi bệnh tỏ
lòng nhân.
Trời Nam nhung nhớ
tình không cách
Đất Bắc tin yêu
nghĩa vẫn gần.
Kỷ niệm chung vui
ngày thống nhất
Thơ mừng cất cánh với muôn dân.
Bài xướng:
Nên chăng...?
Trực tính xem ra
chỉ mất lòng
Bao điều thẳng thật
hóa thành cong.
Khi quân ác khẩu
buông lời ngược
Lúc kẻ gian tâm bẻ
lý vòng.
Cũng bởi tin người
nên vướng bẫy
Còn do quý bạn mới
sa tròng.
Khôn ngoan có phải
là im lặng
Trực tính xem ra chỉ mất lòng...?!
Nhân báo Văn Nghệ
vừa trao giải cao nhất cho bài thơ “Mẹ tôi chửi kẻ trộm”.
Bài xướng:
Nhân tài chửi trộm
(Điệp từ; Bát vận
đồng âm)
Nhân
tài chửi trộm rất là hay
Chửi
sáng chửi trưa chửi cả ngày.
Chửi
lợn ngu đần vừa chấm đấy
Chửi
gà ngốc nghếch đã bình đây.
Chửi
thanh vui vẻ trao bằng vậy
Chửi
tục hồn nhiên tặng giải này .
Thi
sỹ đừng ghen mà chửi bậy
Hội Nhà Văn chửi quá cao tay.
Quý
Thơ là phải quý đời mình
Đừng để trong làng trọng rẻ khinh.
Lục bát uyên thâm người kính nể
Đường thi bác học khách tôn vinh.
Văn phong giản dị giàu nhân ái
Bút lực thanh tao đẹp nghĩa tình.
Trang trải tâm hồn cùng bạn hữu
Quý Thơ là phải quý đời mình...
Mười
sáu tuổi trăng tuyển tập Đường
Thấm
đầy thế sự với yêu đương.
Vườn
hoa muôn sắc ngời trang giấy
Ân tình chữ nghĩa tỏa muôn phương.
“Hóa thân từ kiếp Tản Đà” lui
Khoái rượu màng
chi chẳng sống lùi.
“Mượn
cõi thơ chơi” hòa cảnh phúc
Nghiêng
chiều tửu nhớ gội niềm vui.
Quảng Nam ngày đó thầm nhung nhớ
Phú Mỹ chừ đây luống ngậm ngùi.
Có phải Giao Văn thường vội vã...
Hay là... Anh Tuấn mải... chưa khui...
Bài
xướng:
Nón
yêu
Ngoài
trời lúc gió lại khi mưa
Nhờ
nón nghiêng che lúc sớm trưa.
Dang
rộng khung vành chê nắng nhạt
Khép vào thân chóp đậy màn thưa.
Yêu
người chẳng quản thân dầu giãi
Quý
bạn nào lo phận mảnh thừa.
Chẳng
phải kim cương hay ngọc báu
Ơn này ta nhớ mãi từ xưa...
(Bát vỹ ƯƠNG)
Bài xướng:
Thơ Luật Đường
Cứ
nghĩ làm thơ kiểu Luật Đường
Ba
ngày chắc viết được mười chương.
Niêm
vần ngữ nghĩa tìm luôn vướng
Lỗi
bệnh văn phong thật khó lường.
Vỗ
trán năm lần hồn chửa vượng
Vò
tai bẩy lượt ý chưa tường.
Xem
ra đã dính trò hoang tưởng
Hiểu thấu thi đàn nhức tới xương.
Vũng
Tàu rạng đỏ sáng từng
chương
Bến cảng, vùng ven lẫn phố phường.
Điện
sáng lung linh bừng ánh ngọc
Nước
trong biêng biếc phả ngời gương.
Tình
người chan chứa giàu nhân ái
Nghĩa
cả trung trinh mạnh chí cường.
Hội
nhập vươn tầm ngang thế giới
Vững lòng theo Đảng trọn tình thương.
Hơn
một giờ bay đã tới quê
Cớ
sao ly khách mãi không về.
Phải
chăng đường đạo chìm sông hoặc
Hay
tại nẻo trần lạc bến mê?
Hỏi
thử mấy ai còn giữ ước
Và
bao nhiêu kẻ đã quên thề.
Lòng
người cách trở hơn ngàn núi
Trông cõi Ta Bà dạ tái tê.
Bài
xướng:
Vần thơ trước gió
Thuở xưa Bầm dạy lớn làm người
Học lấy công bằng... ráng tập bơi...
Hạn hẹp
bờ kênh dòm núi Thái
Cao cao ngọn cỏ ngước sông
đời.
Tưởng khôn mà dại đầy hoa héo
San khó đổi buồn thoáng nụ tươi.
Quá nửa cuộc đời vui chửa trọn
Vần thơ trước gió gượng câu cười.