Kỷ niệm năm nào nỏ trách chê
Xôn xao phố biển bỗng ùa về...
Mỳ đen một bánh ngồi khe khẽ
Giảng huấn hai chàng gợi tỷ tê.
Len lén thầm thì... anh khệ nệ
Vẩn vơ nắc nỏm... bụng sồ sề.
Khi thầy bận bịu đang hành lễ
Cặm cụi sau hè... nhớ, nhớ ghê!
Kỷ niệm năm nào nỏ trách chê
Xôn xao phố biển bỗng ùa về...
Mỳ đen một bánh ngồi khe khẽ
Giảng huấn hai chàng gợi tỷ tê.
Len lén thầm thì... anh khệ nệ
Vẩn vơ nắc nỏm... bụng sồ sề.
Khi thầy bận bịu đang hành lễ
Cặm cụi sau hè... nhớ, nhớ ghê!
Chiều
buồn đọc báo gợi thu sang
Ác
bệnh trồi lui quả phũ phàng...
Nửa
triệu sinh linh dường sững lại
Mười
nghìn yểu mệnh đã đi ngang.
Đêm
dài héo hắt mây bàng bạc
Gió
lặng liu hiu cảnh võ vàng.
Dịch
giã chừng nao thì mãn cuộc
Vô thường dẫu biết đợi ngày sang.
Bài xướng:
Lễ khai giảng khó quên
Chỉ
có sân trường cây lặng im
Thầy
cô rớm lệ dõi nheo tìm...
Trò
chưa thể tới còn
chương dịch
Lớp
vẫn đang chờ đấy
ổ
chim.
Chỉ
có niềm tin điều tốt đẹp
Và
thêm ký ức nỗi đau chìm.
Giữa ngày khai giảng như là thấy...
Lã chã bên thềm trang... lặng im.
Bài
xướng:
Rượu rót thơ đề uống xả thân
(Riêng
tặng Nhật Minh, Vũng Tàu)
Phú
Mỹ – Vũng Tàu một bước chân
Nhớ
chi mà nhớ chẳng cho gần...!?
Hương
gieo nét
Ngọc thầm lưu luyến
Tiếng
vọng thơ Đường
gợi ái ân.
Tương
ngộ sẻ chia lời chánh trực
Hàn
huyên soi sáng chữ nương
vần.
Gió
đưa chiều
ám
xua màn
dịch
Rượu rót thơ đề uống xả thân...!
Bài
xướng:
Cùng tôi...
Thân
tằm trót đã...
gắng buông tơ
Nhắn
bạn gần xa chớ hững
hờ...
Hãy
sớm cùng tôi đồng niệm Phật
Liên đài thượng phẩm thỏa niềm mơ!
Nam
Kỳ bạo bệnh thắt tim nhau
Dịch
giã tràn lan trí rối dàu...
Mỗi
lúc lìa trần bao phận hẩm
Từng
ngày khuất bóng những thân đau.
Gia
đình đẫm lệ lòng thương nẫu
Xã
hội hoen mi dạ xót nhàu.
Họa
hỡi giăng đời luôn cực khổ
Cầu Trời khấn Phật ước qua mau.
Bài
xướng:
Nhớ ngày chưa dịch
Nhớ
ngày chưa dịch
đẹp làm sao!
Ngõ
phố đường quê rộn rã chào...
Lễ
hội vang lừng hồi trống giục
Tao
đàn quyến luyến bút thơ trao.
Đời
như cánh bướm tung tăng đến
Người
tựa vầng trăng hối hả vào.
Nhựa
sống tràn đầy theo nhịp bước
Bây giờ tiếc lắm chuyện năm nao...!
Đêm
xuống dế giun tiếng khóc dồn
Chợ
ngày chẳng bán vắng người buôn.
Đầu
làng “phong tỏa” chia chồng vợ
Giữa
phố
“cách ly” rẽ mẹ con.
Cô
vít dịch tràn gây thảm cảnh
Thiên
tai lũ ngập tạo oan hồn.
Cơ
trời cứu thế nhìn thiên hạ
Thống khổ nhân gian mãi dập dồn!
Bài xướng:
Diệu vợi
Thơ
Đường diệu vợi kén người chơi
Đã
thấy khối nàng bảo dở hơi...
Trọc
phú hay chi câu tuyết nguyệt
Thịt
xôi sao cảm chữ mây trời.
Ngọt
bùi mới nhấp đà nghe cạn
Cay
đắng chiêu hoài chẳng thấy vơi.
Thượng
đế thích trêu người cõi tục
Ly sầu ai chuốc cố nhân ơi...!
Khai
giảng năm nay...
ở
tại nhà
Cô thầy trực tuyến chuyển hai pha.
Nhẹ nhàng lên phím con vào mạng
Ngay ngáy giở trang mẹ đuổi gà.
Nội ngoại đôi đằng lo thấp thỏm
Trong ngoài tứ phía ngại lân la.
On-lai(*) tránh dịch đầu năm nhé
Giáo dục “Năm Tê” vậy mới là...
(*) Dạy và học online.
Hải Dương, 03-9-2021.
NGUYỄN
NGỌC CHÍNH
(Thủ vĩ ngâm)
Mong
ngày hạnh phúc khải hoàn ca
Cả
nước đồng tâm chống dịch tà...
Hà
Nội tìm phương ngăn biến chủng
Sài
Gòn mở hướng chặn Đen-ta.
Công
an mải miết vào bao ngõ
Bộ
đội say sưa tới những nhà.
Triệt
bệnh toàn dân đà góp sức
Mong ngày hạnh phúc khải hoàn ca.
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Tình
không vẹn vẻ
ái lưu dành
Cất
giữ trong hồn kỷ niệm xanh.
Buổi
nọ giông làm cây gãy nhánh
Chiều
kia gió thổi nụ xa cành.
Sa
đường bão tố sầu rơi hạnh
Giẫm
nẻo phong trần mộng đến anh.
Quạnh
quẽ xuân thì hiu hắt cảnh
Hồn đơn một bóng lẻ loi đành...
(Lưỡng đầu xà;
Bát vỹ đồng âm)
Trường
nay vắng quạnh trống khai trường
Thương
nghĩa cô thầy quả nhớ thương.
Hướng
bậu tà vây càn chín hướng
Phương
mình ôn chặn phá mười phương.
Tưởng
mai hội ngộ mà khôn tưởng
Lường
mốt đoàn viên thật khó lường.
Lượng
sức đồng tâm mà định lượng
Chương đời mãi tỏa sáng ngời chương.
Bài
xướng:
Nhạt nhòa
Bao
nét mặt quen cứ nhạt dần
Tình
đời đâu phải dễ đong cân.
Ngọc
ngà kẻ tiện làm sao với
Khoai
lúa người sang lại chẳng cần.
Dẫu
biết vô duyên khôn tái ngộ
Đành
rằng đồng bệnh mới tương lân.
Công,
Nông, Thương, Sĩ… phân đa cực
Đẳng cấp vênh nhau rất khó gần.
Ơ
kìa...
khép mãi chả bung ra!
Không
sợ thời gian chóng tới già.
Ong
đã đưa vòi mơ hút mật
Bướm
còn tung cánh dạo hoan ca.
Người
say trưa sớm mê hương đậm
Kẻ
mộng đêm trăng ngắm cánh ngà.
Đến
độ vườn xuân mơ nở rộ
Nỗi tình nhắc nụ sớm nên hoa.
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Cảnh
mượt mà xanh thắm chỗ đồi
Mây
ngàn gió quyện lững
lờ trôi.
Dừng
chân điểm hẹn nghe niềm trỗi
Dõi
nắng chiều buông tủi dạ hồi.
Lặng
lẽ sương choàng quanh buổi tối
Âm
thầm lệ rớt giữa bờ môi.
Ngày
thu ảm đạm buồn ngơ hỏi
Tiết chuyển về chi rã nụ chồi...
Bài
xướng:
Anh có buồn không?
Anh
có buồn không mỗi bước chiều
Là
bao lạnh lẽo nỗi cô liêu...
Đường
khuya nhớ bạn
người thêm
quý
Ngõ
vắng in hình bóng
mến yêu.
Lặng
lẽ đi về bên bến vắng
Xốn
xang đứng đợi cạnh
bờ xiêu.
Mai
này gặp lại vui chan chứa
Ngọn gió ân tình dập hắt hiu...
Đêm
dài thăm thẳm nghẹn châu sa
Đêm
quạnh dầm chan phố nhạt nhòa.
Đêm
lặng lẽ đường không kẻ đoái
Đêm
im lìm ngõ chẳng người qua.
Đêm
văng vẳng nẫu xe cầu cứu...
Đêm
vợi vời thương nhạc tiễn ca...
Đêm
ý khởi canh thiền tịch tĩnh
Đêm đêm cầu Phật độ Ta Bà...!
Mùa
Thu lễ hội đã ngưng bày
Dịch
giã đang tràn phải chặn ngay.
Giãn
cách nhiều nơi nhìn
những buổi
Phòng
lan khắp chốn giữ muôn ngày.
Cần
cù mấy đội luôn tiêu diệt
Vất
vả từng đoàn sẽ giết bay.
Chiến
sĩ quân nhân... dồn dập tới
Chung lưng quyết trí “triệt thù” này.