Tự
cổ thì ai cũng muốn nhàn Gió
mưa, duyên phận?! – Cõi nhân gian. Cho
hay mộng ước điều khôn thỏa Hóa
để can trường nỗi khó an. Hạnh
phúc gia đình luôn gắng gỏi Tương
lai con cháu chớ nài van. Thăng
trầm, may rủi,... cơ trời đấy! Thanh
thản do lòng chẳng dối gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét