Kìa
mảnh trăng ngà giữa cõi không Vô
biên tỏa sáng xuống trần hồng. Văn
nhân thích hứng nguồn thi cảm Đạo
chích ưa gì ánh nguyệt trong. Chốn
tục bao đời luôn trái ý Nhân
gian mấy thuở để vừa lòng. Xưa
nay vẫn thế... ngàn sau mãi Cấu
– Tịnh hai đàng, một bến sông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét