Vô
thường biến đổi thật mong manh Hoa
mới vừa đây vội
giã cành. Thắt
dạ thương mùa thay lá đỏ Se
lòng nhớ thuở viết thư xanh. Mây
còn đắm đuối giăng ngang núi Trăng
vẫn kiên trinh rọi trước mành. Ta
mãi luân trầm trong mộng ảo Nỗi
buồn đâu dễ vẽ lên tranh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét