Tường
rêu núi phủ cõi dương trần Cảnh
tượng khi thời đã cách ngăn. Đất
cận nhìn qua mà ngỡ thẳm Trời
xa ngó lại tưởng đâu gần. Quan
trường gió lộng âm thầm trải Chốn
đỉnh mưa lùa lặng lẽ ngân. Đệ
nhất thành quan đèo Hải vững Ngàn
năm Đất Việt... cũng
yên phần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét