Sao
nỡ mưa giông với gió gào Cho
trời nghiêng ngả đất xôn xao. Chênh
vênh núi dựng đường ngơ ngất Dằn
dữ sông xô nước nghẹn ngào. Dòng
chảy về đâu tràn biết mấy Bờ
thương còn đó xiết là bao. Chao
ôi... để lại nhiêu tan
tác! Người
mất nhà tan lệ uất trào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét