Người
ơi, cách biệt tự hôm
nào Chẳng
lẽ duyên mình hết thật sao! Níu giữ tình sâu lòng tủi hận Chờ
mong nghĩa đậm lệ dâng trào. Bao
lần giận dỗi còn trông
đợi Mấy
thuở hờn ghen cứ
nghẹn ngào. Mặc
bỏ người xưa không ảo não Cho
đời tốt đẹp ước tầm cao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét