Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2020

Xuân đơn côi



Giận nẫu đường xa tớ chẳng về
Duyên tình vạn lối bởi còn mê.
Quê nhà ngõ vắng đời chan lệ
Xứ bạn vườn hoang cảnh não nề.
Những lúc vun trồng câu cảm thệ
Nhiều khi xén tỉa chữ vong thề.
Cùng chung hạnh phúc tâm hồn để
Dãi nắng dầm sương nỏ cận kề.

Những lúc gần nhau nhớ cận kề
Duyên tình hạnh phúc ở làng quê.
Cha bày dạy dỗ đời không uế
Mẹ dẫn tô bồi sống chẳng mê.
Đắng ngọt chiều xuân người lão thể
Chua bùi bóng mãn kẻ đành chê.
Đêm nằm nghĩ lại tình dâu bể
Vạn lối cung đường đã phủ phê.

Sài Gòn, 13-01-2020.
TRẦN TẤN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét