Muôn
đời rút ruột vẫn còn tơ Hứng
giọt thời gian cuốn lững lờ. Lận
đận duyên tình đong nỗi ước Eo
xèo phận số ủ niềm mơ. Ngày
qua tháng lại nào vương vấn? Tiết
chuyển mùa sang liệu thẫn thờ? Dệt
nét xuân ngời tươi dáng lụa Cho
người lãng tử đắm hồn thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét