Cánh
hoa khoe sắc giữa chiều buông Mơ
trái thơm ngon nặng trĩu buồng. Đóa
ngọc một thời tươi lá thắm Cánh
hồng bao nỗi lạnh đêm suông. Như
vần thơ lạc xa mùa họa Tựa
bến sông khuya vắng tiếng xuồng. Xao
xuyến vườn tình ru giấc điệp Mà
nghe văng vẳng tiếng buồn chuông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét