Nào
có bao giờ được thảnh thơi Em
đi trang trải giữa dòng đời. Nét
xuân phảng phất trên khuôn mặt Khóe
mắt long lanh dưới ánh trời. Vẫn
nhớ một thời khi ấm áp Đâu
quên cái thuở lúc chơi vơi. Bao
phen gánh nặng vai không mỏi Dạo
bước đường xa giữ lấy lời...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét