Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2020

Trăng còn...



Âm thầm đợi tối rẽ về ngang
Rực rỡ vầng buông tỏa ánh vàng.
Giữa khoảng sông ngời loang sóng gợn
Bên làn gió nhẹ khỏa niềm mang.
Chờ ai bến cũ buồn hiu hắt
Dõi bóng người xưa tủi muộn màng.

Chào Xuân



Thu tàn đông mãn đón xuân sang
Phố hội đèn hoa sắc ngập tràn.
Đón Tý tiễn đưa năm Kỷ Hợi
Tiệc mừng chúc thọ phúc an khang.

Cùng trăng ngắm hoa quỳnh



Thi nhân vọng nguyệt ngắm quỳnh hoa
Vũ trụ mênh mông một mái nhà.
Ánh sáng xuyên mây đang tỏa rộng
Hương thơm theo gió đã lan xa.
Bài thơ tức cảnh như tròn tứ
Men rượu trao duyên cũng thuận đà.

Dưỡng phổi



phổi trời sanh thật khéo thay
Thở ra hút lại suốt đêm ngày.
Cuộc đời trong đục do đấy
Vận mệnh hưng suy cũng bởi đây.
Tu luyện giữ gìn cho nghiệp bớt
Uống ăn cẩn thận kẻo tai bay.

Bà Chúa linh thiêng



Mấy lần gác bút định ngơi thơ...
Bà Chúa linh thiêng bảo dại khờ!
Lục bát thi hào, cha mẹ ước
Luật Đường nữ sĩ, cháu con mơ.
Ngũ ngôn vững chí băng ghềnh thác
Tứ tuyệt bền tâm cập bến bờ.

Bầm đón giao thừa



Mấy chục năm rồi xuân vắng con
Bầm men bậu cửa ngóng trăng tròn.
Đào phai ngõ trước lòng thăm thẳm
Mai nụ hiên sau mắt mỏi mòn.
Mãi đợi... bánh chưng mềm đã nguội
Hoài trông... thịt mỡ trắng đâu còn.

Chờ trăng



Chờ trăng cửa ngỏ vẫn không cài
Bóng liễu ngoài song đứng ngóng ai.
Một kiếp tha hương tình vẫn đượm
Nửa đời viễn xứ nghĩa đâu phai.
Đường xưa lá đổ đầy trên cỏ
Lối cũ rêu phong kín dấu hài.

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2020

Tết đến thăm bạn



Tết này bậu đến chú mình chơi
Cùng đón xuân sang ngẫm sự đời.
Ngoảnh lại năm qua hình có khá
Nhìn qua phía trước cũng xa vời.
Vần thơ chúc bạn đâu in kịp
Bình rượu con đưa chuốc chửa vơi.

Nguyện câu thề...!

Họa theo lời bài thơ lục bát của An Giang.



Xuân mầm hé nở cánh đồng quê
Sắc biếc long lanh... bạn chửa về.
Dầu dãi nắng mưa người lính biển
Âm thầm khuya sớm cảnh sơn khê.
Súng treo trước mặt hồn bay bổng
Hương ủ đầu cành dạ tái .

Ngậm ngùi



Xâu vòng kết lại chuỗi thời gian
Gió thổi đời mây bỗng ngược ngàn.
Giữa cảnh đêm nhìn thương bóng nhạn
Bên thềm nguyệt tỏa nhớ nhành lan.
Từng xây giấc mộng đời viên mãn
Đã úa vườn loan một thuở tàn.

Thẹn dấu chân trăng



Dốc đá đường lên chạnh nhớ chàng
Xót thương Mạc Tử biển gầm vang.
Vần thơ nức nở lay đồi mộng
Gành đá xôn xao dỗi sóng tràn.
Ai rắc hương yêu hờn nỗi nhớ
Ta nghe khe lá thở mùa sang.

Nếu...



Hổm rày nếu chng có em yêu
Ai sẽ đưa anh...? Vốn nhậu nhiều.
Cứ uống thả ga, về sẵn gọi...
Liều nằm chổng vó, đếnkiêu...
Khỏi lo say xỉn mình quên luật
Chẳng ngại lăn quay bạn nhắc điều...

Nghệ thuật chiều...



Diều chung sải cánh thuận dùng chiêu
Điều nhả cho nhau vốn đã nhiều.
Nhấn cỡ sức hơi không nhớ cẩn
Liều pha sản lượng chả là phiêu.
Cả lâu vì vế cần câu Lã
Kiều tủi chi vai gánh củi Tiều.

Đất nước vào xuân

(Tung hoành trục khoán; Giao cổ đối; Đồng âm vận)
“Mai đào rực rỡ chờ xuân thắm
Nam Bắc hân hoan đợi tết ngời...”



Mai trổ vàng bông cảnh tuyệt vời
Đào bừng lá thắm nhụy tình khơi.
Rực màu đức hạnh chầu năm tới
Rỡ ánh bình minh vịnh tiếng cười.
Chờ nẻo êm nồng tâm nhắc khởi
Xuân chào mời níu cõi hồng tươi.

Đỉnh giao thừa



Hẹn em ta tới đỉnh giao thừa
Tiết thuận giao hòa ít gió mưa.
Chắc hẳn ngàn hoa đua sắc đón
Rồi còn những lúc dắt tay đùa.
Hương nồng xõa tóc tình say nỗi
Nụ ấm chen vai nhụy thắm mùa.

Xuân hẹn



Vũng Tàu điểm hẹn sẽ tương phùng
Đại hội qua rồi vẫn nhớ nhung.
Núi Lớn mây trôi chờ mỹ nữ
Bãi Sau sóng vỗ đợi anh hùng.
Thùy Dương gió hát mơ cành trúc
Côn Đảo chim ca mộng lá tùng.

Đọc "Hoàng Hạc lâu" cảm tác



Cưỡi hạc người xưa mãi chẳng về
Trơ lầu hoang lạnh gió lê thê.
Hán Dương mặt nước mây u uẩn
Anh Vũ triền sông cỏ não nề.
Quẳng bút Trích Tiên muôn kẻ nể
Đề thơ Thôi Hiệu vạn người mê(*)

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2020

Bai nhé rượu bia...!



Liên hoan uống tạm nước La-Vi
Gặp nỗi... thở than đố biết gì.
Mình tự giữ mình trên hết cả
Về nhà nhắm rượu chẳng hề chi.

Nhớ Đông

Họa theo lời t lục bát của Lan Lê.



Xuân về thương cái lạnh mùa Đông
Nhung nhớ cậy duyên thưởng giấc nồng.
Gảy khúc Nguyệt cầm thưa, nhặt, bổng...
Xướng bài Đường luật đối, niêm, đồng...
Bi ai vọng giữa chiều mưa động
Thổn thức khuya cùng cảnh tịnh không.

Tâm nhàn



Tự cổ thì ai cũng muốn nhàn
Gió mưa, duyên phận – Cõi trần gian.
Rằng hay mộng ước điều khôn thỏa
Hóa để can trường nỗi khó an.
Hạnh phúc gia đình luôn gắng gỏi
Tương lai con cháu chẳng nài van.