Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2020

Có tiền...



Thơ phú xem ra cũng... có tiền
Tràn trề nhuận bút sướng như tiên.
Câu hay gửi tới mong chờ duyệt
Bài dở không đăng chẳng phát phiền.
Đã biết trang đời nghiêm chữ nghĩa
Thì ngưng tay bút lạc bờ biên...

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2020

Giây phút ngân say



Từng khắc ngân đưa muốn vỡ òa
Người về sau những nốt phong ba.
Cung đàn tri kỷ rung mềm mại
Giọt nắng thiên thanh rót nõn nà.
Ta đứng bên em chiều lộng gió
Em cười trong gió biển riêng ta.

Chiến thắng



Thế giới đã dành lời ngợi ca
Việt Nam phản kích Cô-rô-na.
Tinh thần chống dịch như ngăn giặc
Trách nhiệm phòng gian tựa diệt tà.
Góp của góp công lùa C-Vít
Chung tay chung lực cứu nhà ta.

Chùm xướng họa: SỰ NGHÈO



Bài xướng:
Sự nghèo

Chỉ ngán cho tôi cái sự nghèo
Đói cơm rách áo mãi đi theo.
Bao năm mưa rét tràn thân phận
Một nỗi sương sa phủ bọt bèo.
Cứ muốn trừ sâu cây tốt đẹp
Còn mong gạn đục nước trong veo.

Kỷ niệm ngày 1-5



Bài xướng:
Ngày hội lớn

Sử vàng sáng chói mãi xưa nay
Nhộn nhịp năm châu bốn biển này.
Tổ quốc yên bình vui mạnh thế
Nhân dân hạnh phúc đẹp giàu thay.
Con đường cách mạng lòng son sắt
Bước tới thành công chí dạn dầy.

Ấn tượng Việt Nam



Dịch từ Vũ Hán đã lan ra
Cô-Vít Chủng này thật ác nha...!
Lây biết bao nhiêu vùng lãnh thổ
Tới hai trăm mấy chục quốc gia.
Tự hào chính phủ luôn sâu sát
Chỉ đạo đồng bào sớm vượt qua.

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2020

Vẻn vẹn một dòng...



Có tuổi, có tên, có cả quê
Mần răng ngày nớ “vô danh” hề...!?
Vẫn hàng thẳng tắp bên đồng đội
Vẫn dáng hiên ngang tựa lưỡi lê.
Mãi mãi anh hùng khi đạn nổ
Đời đời bất khuất buổi xuân về.

Thay lời tri ân

Xin chân thành cám ơn Chính phủ đã cho chuyến bay giải cứu 215 công dân Việt Nam (trong đó có tôi) mắc kẹt tại Singapore về nước ngày 24-4-2020. , cũng xin cám ơn các bác sĩ, nhân viên y tế cùng cán bộ chiến sĩ Trung đoàn 932 đã chăm sóc giúp đỡ chúng tôi trong 14 ngày sống tại khu cách ly TP Cần Thơ.



Từ vùng tâm dịch trở về đây
Vào trại cách ly sống những ngày...
Đêm ngủ giật mình lo nhiễm sốt
Ngày nằm hồi hộp sợ tin lây.
Nhớ bao tình cảm người chăm sóc
Thương lắm nghĩa ân kẻ chỉ bày.

Sao nỡ...



Hẹn gặp mà sao chẳng nói lời
Để tình duyên cạn nỗi chơi vơi.
Em đi bỏ lại buồn thơ mộng
Ta dõi trông theo tỏ bước đời.
Nhín áng mây bay cuồng gió núi
Thương con thuyền lạc khát dòng khơi.

Lộc



Trọn lễ tu thân dựng nghiệp thành
Trí tài vẹn nghĩa tạo công danh.
Tâm hành thiện nhẫn khiêm cung giữ
Tứ Đức là nền... Phúc Lộc sanh.

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

Non sông thống nhất



Đưa về một dải đất trời mây
Giải phóng miền Nam trọn nghĩa đầy.
Ủi sạch hang cùng quân lính mõ
Dìm sâu ổ chóp lũ quan thầy.
Sơn hà hợp chí dân tình khởi
Tổ quốc chung lòng xã hội xây.

Nhớ ơn người lính



Giải phóng Sài Gòn vọng núi sông
Tình yêu đất nước nhuộm màu hồng.
Quân thù trước mặt không lùi bước
Đạn nổ bên mình vẫn tiến công.
Hận lũ tham tàn con mất mẹ
Thù quân độc ác vợ lìa chồng.

Xướng họa: HIỂU BIẾT



Bài xướng:
Hiểu...

Cố hỏi trời xanh cũng vậy mà
Tình đời dẫu đẹp cũng phôi pha.
Phải chăng hờ hững phai nhung nhớ
Hay bởi âm thầm giấu xót xa.
Núi hẹn mây chờ tim thổn thức
Thuyền đi biển đợi lệ chan hòa.

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2020

Phượng hồng



Lửa phượng trên cây đã thắm mầu
Se lòng quyên giục suốt canh thâu.
Thời gian khiến nỗi thâm quầng mắt
Năm tháng làm cho bạc mái đầu.
Rượu uống dễ gì vơi nỗi nhớ
Thơ làm chẳng thể bớt niềm đau.

Chùm xướng họa: MỘT THỜI...



Bài xướng:
Một thời...

Xóm Đoài đã hẹn với thôn Đông...
Gửi tặng khăn thêu bốn chữ lồng.
Một dải tơ hồng trên đỉnh núi
Đôi bồ câu trắng giữa tầng không.
“Non sông thống nhất” ngày mơ tháng
“Hạnh phúc trăm năm” dạ nhắc lòng.

Xướng họa: BẠN THƠ



Bài xướng:
Thương nhau
Tặng Lê Giao Văn.

Ta thương chú – chú rất thân ta
Như phải lòng nhau quả thật là...
Chỉ khổ cái thơ đau thế sự
Và buồn hũ rượu nát thi ca.
Dừng khi bút tạc còn đang khướt
Đâu bỏ tình say lúc đã ngà.

Quang Cảnh

(Khoán thủ chiết tự)



Qua rồi gánh nặng của thời gian
U bảy mươi... ta sắp lại gần...
Anh sớm về già ưa vãng cảnh
Người kề đến lão thích tham quan.
Giữ cho nhịp sống qua từng buổi
Cần có niềm vui tới mỗi lần.

Bên song

Tặng Kiều Anh…



Bên song gió lạnh tiếng rì rào
Ngọn bút đa tình vậy đó sao.
Một nỗi văn chương người lữ thứ
Đôi dòng tri kỷ khách phong tao.
Xuân xưa hoa thắm hương ngào ngạt
Duyên mới tình say sóng dạt dào.

Chùm xướng họa: LẦU CÁT



Bài xướng:
Lầu cát

Sương lệ như còn đọng lá hoa
Vườn xưa một bóng quạnh hiên nhà.
Người đi có thấy hồn xao xuyến
Kẻ ở còn vương mắt nhạt nhòa.
Cũng bởi xốn xang tình nở vội
Nên đành thổn thức chuyện chia xa.

Áo lụa vàng



Nhớ hình bóng cũ hạ vừa sang
Áo lụa Hà Đông đượm sắc vàng.
Bướm ép vở xinh còn mãi giữ
Hoa cài tóc rối vẫn hoài mang.
Quê người lưu lạc mơ tan tác
Đất khách trầm luân mộng võ vàng.