Lộng
lẫy như ngàn sợi óng tơ
Vầng
đan quyện nước khỏa sông mờ.
Vì
con sóng bạc lùa trăng vỡ
Để
giữa đêm huyền lạc chốn mơ.
Mỏi
vọng thuyền xưa hoài náu bãi
Mềm
say bóng lẻ mãi nương bờ.
Thu
tàn chuyển tiết đông về ngõ
Lá đỏ rơi đầy dạ bỗng ngơ...
Lộng
lẫy như ngàn sợi óng tơ
Vầng
đan quyện nước khỏa sông mờ.
Vì
con sóng bạc lùa trăng vỡ
Để
giữa đêm huyền lạc chốn mơ.
Mỏi
vọng thuyền xưa hoài náu bãi
Mềm
say bóng lẻ mãi nương bờ.
Thu
tàn chuyển tiết đông về ngõ
Lá đỏ rơi đầy dạ bỗng ngơ...
Đêm
rằm trống nhạc trỗi rền vang
Lễ
hội phường thôn đến bản làng.
Dõi
phút chờ nhau vào điệu nhảy
Trông
giờ đợi nhóm thả đèn giăng.
Sân
nhà lũ trẻ đều nhanh nhẹn
Ngõ
xóm đàn em cứ rộn ràng.
Đủ
mọi thành viên về phá cỗ
Vui nào bữa tiệc đón cùng trăng.
Cơn
lốc thời gian diễn lắm trò
Khi
tràn giông bão nắng mưa lo...
Tấm
thân chẳng đọ trơ con nước
Cái
chí không nên tủi phận cò.
Ngoảnh
lại hồn đau tan mộng gửi
Nhìn
theo giọt đắng nhạt tình cho.
Những
toan trở gánh mùa hoa lạ
Hay tiếp màn sau cuộc hẹn hò...
Kỷ niệm 255 năm ngày sinh, 200 năm ngày mất danh nhân văn hóa thế giới, đại thi hào Nguyễn Du.
Hai
trăm năm... vắng
bóng, Người ơi...
Kiệt
tác “...Thanh Tân” cảm đất
trời.
Xót
phận hồng nhan sầu kiếp đợi
Thương
đời bạc phước nẫu thân
khơi.
Bụi
trần rũ sạch duyên lành tới
Nghiệp chướng gột trong phúc toại mời.
Danh
“đại thi hào”
lưu mãi bởi...
“Cảo thơm lần giở” đến muôn đời...
Cuội
đành mang tiếng nói lăng nhăng
Cuội
ở gốc đa với chị Hằng.
Cuội
sáng chăn trâu ngồi thổi sáo
Cuội
chiều cắt cỏ đứng trông trăng.
Cuội
sướng – nhiều người kêu tiếng chú
Cuội
cay – lắm kẻ gọi từ thằng.
Cuội
luôn cố gắng mà không được
Cuội đành mang tiếng nói lăng nhăng.
Hưởng ứng cuộc vận
động “Viết về Thủ Đô gió ngàn”
Thái
Nguyên đã tới khó mà xa
Đẹp
mối duyên xưa ấm vị trà...
Non
Cốc sông Công lưu sách sử
Núi
Hồng Yên Lãng dệt tình ca.
Phượng
Hoàng hang nhũ lung linh sáng
Mai
Miếu hồ trong ánh ngọc ngà
Sừng
sững đỉnh thiêng Văn với Võ
Tháng Giêng mồng Bốn lễ dâng hoa.
Hưởng ứng cuộc
vận động “Viết
về Thủ Đô gió ngàn”
Việt
Bắc – Thái Nguyên chốn thị thành
Nơi
miền sơn cước đến cùng anh.
Rừng
xanh rẫy lúa càng tươi tốt
Ngọn
núi dòng sông cũng mát lành.
Bỡ
ngỡ nơi đây đà tiến mạnh
Nào
ngờ chốn ấy đã lên nhanh.
Chiến
khu ngày trước về thăm lại
Đẹp lắm mùa ban nở trắng cành.
(Vịnh Kiều)
Tài
sắc nổi danh được một thì
Xướng
ca đàn hát giỏi cầm thi.
Tao
nhân ngưỡng mộ vui tìm đến
Mặc
khách trầm trồ thú chẳng đi.
Trâm
gẫy hồng nhan đành đoản mệnh
Bình
rơi tài tử chịu
sầu bi.
Sống
làm vợ khắp người thiên hạ
Thác xuống không chồng xót Đạm Nhi...
Nhân ngày giỗ lần thứ 200 đại thi hào Nguyễn Du (10-8 Canh Tý)
Trập trùng
núi vọng những chơi vơi
Chín
chín ngọn trông
giữa đất trời.
Hồng
Lĩnh nàng ngâm vần diệu vợi
Truyện Kiều mệ hát điệu “ầu ơi...!”
Suối đàn hậu thế còn ca ngợi
Cốc tịnh Tiên Điền vẫn thức mời.
Dẫu biết vài trăm năm chẳng mới
Sông Lam đọng “đáy nước in trời”!
Trở
lại ngày thăm bãi chiến trường
Hoa
rừng nở rộ ngát mùi hương.
Mang
gùi nón đội em vào rẫy
Cõng
trẻ dù che chị xuống đường.
Vạn
thuở dân làng luôn mãi nhớ
Muôn
đời xóm bản vẫn còn thương.
Nhờ
ơn cách mạng giờ thay đổi
Tỏa những hào quang đẹp phố phường.
Tặng trang “Tình
thơ Facebook Bến đò Quan”.
Bài xướng:
Qua “Bến
đò Quan”
Ai
về thăm lại “Bến đò Quan”
Mãi
vẳng đâu đây tiếng gió ngàn.
Bích
Nụ còn vương tình kết nối
Trịnh
Quyền mãi nợ cảnh hòa chan.
Thất
ngôn tuyệt đỉnh Chiến Han luận
Lục
bát vời cao Bút Cọ bàn.
Điệu
múa, nụ cười, câu chính sự
Thơ vần dào dạt “Bến đò Quan”...
Bài xướng:
Mời đến “Bến đò Quan”
Chung
lòng vững bước tuổi lên Hai
Xướng
họa thơ ca gắng miệt mài.
Ý
tứ ươm trồng theo chí sỹ
Dòng
chương xây đắp chuộng anh tài.
Lên
non nghĩa bạn hơn cao hổ
Xuống
biển tình thơ tựa ngọc trai.
Đến
“Bến đò Quan” ngày kỷ niệm
Thi huynh, tỷ, muội... đón mong hoài!
Mãi mãi xa rồi Phó Đức Phương
Tài
hoa nghệ sĩ tính khiêm nhường.
Chia
ly để lại bao người mến
Từ
biệt đang còn lắm kẻ thương.
Bản
nhạc đồng quê ngời ruộng lúa
Lời
ca đất mẹ sáng cung đường.
Dâng
đời tác phẩm cùng năm tháng
Chắt lọc muôn trùng những giọt sương.
Viếng Nhạc sĩ Phó Đức Phương vừa ra đi hôm qua 19-9-2020.
Đức Phương – Cố Nhạc sĩ tài hoa
Vĩnh biệt... Người sang cõi Phật đà...
“Một thoáng Tây Hồ” lưu luyến họa
Mấy nàng Quan Họ... lẳng lơ ca.
“Trăng rằm”, “Lưu
lạc” –
Đời chăng tá
“Trên đỉnh Phù Vân” – Tuổi vẫn là...
Câu “Chuyện bao đời sông biết cả
Mà sao vẫn trẻ mãi không già”.
“Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm...”
(Nguyễn
Đình Chiểu)
Ta
kéo thuyền xuân dưỡng mảnh hồn
Mặc
đời trong đục lắm nguồn cơn.
Xem
pho lịch sử yêu tài đức
Ngẫm
áng văn chương kính cội nguồn!
Tìm
ý thi nhân – hoa thắm tứ
Chọn
lời lãng tử – nụ kỳ
ngôn!
Hương
thơ Đường Luật say kim cổ
Giong bến tri âm... nhịp bước dồn.
Tuổi
già biết hưởng thú nhàn thơi
Được
thế là hơn nhất ở đời.
Mộng
ước phồn hoa miền lận đận
Mơ
màng danh lợi cuộc chơi vơi.
Trăm
năm rồi nữa theo về đất
Vạn
sự là thôi trả lại trời.
Nhân
thế thoảng qua dường cõi mộng
Đâu còn cao thấp chuyện hoài hơi.
Bài
xướng:
Chữ Hiếu
Dẫu
gọi bằng: - U! Má! Mệ!
Bầm!
Lòng
con vẫn nặng mối tình thâm.
Lời
hay ý đẹp từng khuyên mãi
Sữa
ngọt nguồn thơm để lớn tầm.
Nghĩa
cả ân dày công tạo lá
Trời
cao biển rộng đức sinh mầm.
Ơn
Người dưỡng dục bao ngày tháng
Chữ Hiếu lo tròn vẹn hảo tâm.
Bài xướng:
Từ độ
ấy
Từ
độ mình về cách biệt nhau
Lòng
thu vời vợi trái tim đau.
Lạnh
lùng bến nước trơ cành liễu
Xơ
xác vườn trầu lặng bóng cau.
Kẻ
bước cùng trời phơi nắng đổ
Người
đi cuối đất gội mưa nhàu.
Xa
xôi mãi thế bao giờ nhỉ
Hay để trăng tàn đợi kiếp sau.
Lặng
lẽ bên thềm lá nhẹ rơi
Trời
không mưa nắng nước nào
trôi.
Mây
quên gặp gió thuyền xa bến
Ong chẳng đùa hoa nụ tách chồi.
Quyển
vở sai trang dang dở viết
Cung
đàn lỗi nhịp thẫn thờ trôi.
Nhìn
nhau đối diện
không tròn mí
Đâu cứ yêu nhau phải cất lời…
Đêm
về gió nhẹ thoảng lùa song
Thấy
cả ngàn tơ bạc giữa dòng.
Nhuộm
ánh trăng ngà sông diễm ảo
Đan
màu sắc ngọc biển ngời trong.
Hoài
say cảnh mượt chìm mơ bóng
Mãi
nhớ người xưa chạnh tủi lòng.
Lặng
lẽ nhìn khuôn dần khuyết mỏng
Âm thầm dạ ủ nỗi chờ mong.