Thi luật xưa nay rất
vẽ vời
Bao điều ràng buộc
muốn phờ hơi.
Niêm sai nửa chữ
coi như vất
Đối thất lưng câu
kể đã rồi…
Bố cục đừng quên cần
chặt chẽ
Nội hàm phải nhớ cấm
lôi thôi.
Khai thừa luận kết
luôn chu chỉn
Hậu thế nào ai muốn đắp bồi...
Thi luật xưa nay rất
vẽ vời
Bao điều ràng buộc
muốn phờ hơi.
Niêm sai nửa chữ
coi như vất
Đối thất lưng câu
kể đã rồi…
Bố cục đừng quên cần
chặt chẽ
Nội hàm phải nhớ cấm
lôi thôi.
Khai thừa luận kết
luôn chu chỉn
Hậu thế nào ai muốn đắp bồi...
Bài xướng:
Một
góc yên bình
Một góc yên bình nhắc chữ yêu...
Quê hương Đất Tổ thoáng chiều chiều...
Dòng Thao đượm mãi hồn vang biểu...
Suối Gấm vương hoài tiếng vọng chiêu...
Dẫu có thanh thơi lòng cứ diệu...
Dù xa thấp thoáng cảnh khôn điều...
Leo “Lầu kén rể” bên hàng liễu...
Chấp chới thôn làng thũng thẵng kiêu...
Bài xướng:
Nhớ
Mẹ
(Bài thơ của Hồng Vinh bị người ta lấy trộm).
Nghiêng chiều
thánh thót giọng ai ngâm
Biển cả dường như
cũng khóc thầm.
Nhớ mẹ hôm nào
khuyên giữ đức
Thương người thuở ấy
bảo gìn tâm.
Ân sâu quảy gánh hằng
ghi đậm
Nghĩa nặng oằn vai
mãi nhắc ngầm.
Biết trả sao đầy
công dạy dỗ
Cho tròn chữ hiếu vẹn... Tình thâm.
Chiều chợt cô đơn
quá thế này
Bạn bè xa ngái lạnh
vòng tay.
Tràn ly rượu đắng
buồn khôn giãi
Nghiêng tách cà
phê thảm khó bày.
Hiên lạnh không người
hoa héo rụng
Phòng đơn chẳng khách
nhạc sầu lay.
Quê nhà ngoảnh lại
mờ sương khói
Chim lẩn trời mây sắp cạn ngày.
Gõ nhịp thời gian
đếm ngược giờ
Giao thừa giây
phút đẹp như mơ.
Pháo hoa rực rỡ
tưng bừng đón
Phố hội hân hoan tấp
nập chờ.
Chim én hát mừng
lân trỗi nhạc
Chúa xuân ban phát
lộc xô bờ.
Rinh cành như ý
rinh cành phúc
Tuổi thọ miên trường
thỏa ý thơ.
HOA
ĐĂNG
Bài xướng:
Đầu
năm ngẫu cảm
Thấy bạn buồn than
tết hết rồi
Riêng mình lại nghĩ
thế thì thôi.
Không hờn biển nọ
khi đầy cạn
Chả trách sông kia
lúc lở bồi.
Sự thế hằng mong đừng
giống lửa
Tình đời chỉ ước
chớ như vôi.
Xuân sang để cõi lòng
hoan hỷ
Cội phúc cầu cho lại thắm chồi.
Bài
xướng:
Hồng
chuyên
(Ngũ
độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Chuyên mà bỏ trách
nhiễu liền khai
Đức mọn tài không
những kẻ hài.
Giữ chức moi tiền dân
lụy khảm
Mang quyền vét bạc
nghĩa tàn phai.
Hồn chưa đỏ thắm đừng
lưu giữ
Phận chẳng hồng
tươi chớ diễn cài.
Để Phước cho đời
ươm chữ Thiện
Hương nồng cõi Việt đón ngày mai.
BÙI
TẤN HOÀN
Bài
họa:
Trước
nắng mai
Thẻ đỏ tươi hồng,
cứ triển khai
Khi cần thế chấp,
nghĩ mà hài.
Chuyên thì mít tịt,
quân làm hộ
Chức giữ huênh
hoang, thế chẳng phai.
Biết đủ dòng đời,
không bận vướng
Tôn cao phẩm hạnh,
khỏi thêm cài.
Ễnh ương chớ mộng
thành bò được
Chỉ khổ thân hèn… trước nắng mai.
Sài
Gòn, 04-01-2020.
VŨ THỦY (CLB Thơ Biển)
* Trân trọng kính mời quý thi hữu gần xa cùng vui họa tiếp.
Vẫn thiết tha hoài
vọng thuở xưa
Từng cơn gió lạnh
chuyển theo mùa.
Âm thầm trải mộng
thềm mơ nữa
Lặng lẽ trông chiều
kẻ đến chưa.
Ngõ vắng đìu hiu
chờ gót trở
Hồn đơn lạnh lẽo
thấm sương lùa.
Sao còn tưởng mãi
lời yêu hứa
Vẫn thiết tha hoài vọng thuở xưa.
Tặng
anh bạn năm mới xa quê...
Xuân về năm mới với
người xa
Tết đến càng thêm
nỗi nhớ nhà.
Phau trắng từng hồi
rơi, tuyết tuyết
Đỏ hồng vài nhánh
tỉa, hoa hoa.
Lạy quỳ bao bận về
quê mẹ
Bái vọng trăm lần
trước ảnh cha.
Mới biết xa quê rầu
đến thế
Chút vui bạn hữu đến chơi nhà.
Bám víu trên cành
chẳng chịu rơi
Xanh màu hôm trước
đã qua rồi.
Xưa nguyên sắc thắm
chan tình biếc
Nay đã hương tàn rã
cánh tươi.
Có phải say sưa nhành
mộng ảo
Hay là nghiêng ngả
giấc mơ vơi.
Xác xơ lòng lá thân
tàn tạ
Ngọn héo thui chồi rễ tả tơi...
Bài xướng:
Giếng làng
Chẳng thể nào
quên cái giếng làng
Bao mùa hạ tới
lại xuân sang.
Cây bàng sát cạnh
vươn cành biếc
Ruộng lúa kề bên
trải nắng vàng.
Nhớ mẹ ngày xưa
thường quẩy gánh
Thương bà lối cũ vẫn đeo mang.
Nhà trên xóm dưới
đều tranh thủ
Lấy nước chiều quê đến muộn màng.
Đứng đầu cơ nghiệp
của nông gia
Được tiếng rằng ta
quý nhất nhà.
Đến vụ ách mang trầy
tím cổ
Xong mùa rơm hẩm gặm
xù da.
Sống thời cam chịu
cày trưa tối
Chết lại phơi thây
quán chợ xa.
Mãn kiếp vì đời ân
oán trả
Tù và “ai rúc” – xoáy hồn ta.
Vô tư cùng tuổi “xưa nay hiếm”
Đò đời cập bến “Cổ Lai Hy”
Sống cứ vô tư nghĩ
ngợi gì...
Mến chữ say thơ –
thơ nặng túi
Yêu người kính rượu
– rượu đầy ly.
Con tài báo đáp e
bao chật
Vợ giỏi dưỡng chăm
ngại bụng phì.
“Giai lão bách niên” cầu tiến tới
Buồm căng gió lộng rộng đường đi.
Bài xướng:
Mong
rằng
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Ngẫm chuyện bao đồng
kẻ bất minh
Quyền mua chức đoạt
để vươn mình.
Sang mà vẫn nhục
không người kính
Sướng bởi luôn cuồng
mãi bạn khinh.
Phận nhão tâm hèn
duyên gán phỉnh
Hồn nhơ phước cạn
nghĩa quên trình.
Mong rằng ngữ ấy đừng
vương thịnh
Khảm đức thương tìm hãy đặng vinh.
Mừng
xuân Hai Mốt nở ngàn hoa
Quốc
thái Dân an... khắp mọi
nhà.
Đại
hội Mười Ba nhiều tốt đẹp
Đẩy lùi dịch bệnh, thắng phong ba.
Xa
rồi một thoáng những trầm tư
Thấm
thoắt thoi đưa... buổi bấy chừ!
Trắng
cát chân trần in bóng cũ
Xanh
trời tóc gió quyện tâm thư...
Hải
âu sải cánh mơ đoàn tụ
Sóng
biển oằn lưng khóc giã từ.
Lặng
nhé ngàn khơi cùng gió hú!
Chìm vào lãng đãng phút chân như...
Khai bút đầu năm 2021.
Tân
Sửu lời xuân chúc mọi nhà
Chào
mừng Đại Hội
Đảng mười ba.
Hoa
tươi sắc họa câu thơ vịnh
Cờ
thắm màu chan khúc nhạc hòa.
Pháo
nổ rực lò trời lưới lộng
Quân
reo chắc súng đất khơi xa.
Con
đường cách mạng
Dân theo Đảng
Vững một niềm tin quyết chẳng nhòa.
Ngày
cũ qua đi lịch cuốn tròn
Hứng
tình thả bước đến Xuân Sơn!
Men
thơm rượu mới bầu chưa cạn
Hương
bút thơ xưa mực vẫn còn.
Đất
Hứa – cháu con gieo hạt ngọc
Sông
Thu – tơ lụa dệt vàng son.
Ba
mươi năm kết tình huynh đệ
“Mượn cõi thơ chơi”(*) chuyện nổ giòn!
Mai
đào đua nở gọi mùa xuân
Gặp
dịp bút nghiên lại nối vần.
Mấy
tứ Đường thi hòng giữ cổ
Vài
câu lục bát muốn canh tân.
Cả
đời tâm hởi
chừng bao bận
Suốt
kiếp lòng say được mấy lần.
Vọng
nhớ tết xưa tràng pháo chuột
Ôi đời... nào khác cảnh phù vân.
Bài xướng:
Xuân tình yêu
Cánh én nghiêng
chao lượn thấp cao
Tơ vương dải lụa dệt
cành đào.
Nắng hong đồng nội
viền hoa ngọc
Gió thoảng vườn
nhà điểm ánh sao.
Em đỡ bông hồng
sông núi tặng
Anh nâng vạn thọ đất
trời trao.
Hương xuân quyện
bóng hình đôi lứa
Uống cạn men tình nỗi khát khao.