Biển đã bao phen
sóng bạc đầu
Thời gian nước chảy
có ngừng đâu.
Đếm xuân chỉ thấy
hoa tàn sắc
Đọ tuổi mà hay tóc
bạc màu.
Đã đến rồi đi vòng
vũ trụ
Thì quên chẳng bận
chuyện cơ cầu.
Rằng hay hiểu luật
mà theo lẽ
Ta cứ vui cười sống khỏe lâu.
Biển đã bao phen
sóng bạc đầu
Thời gian nước chảy
có ngừng đâu.
Đếm xuân chỉ thấy
hoa tàn sắc
Đọ tuổi mà hay tóc
bạc màu.
Đã đến rồi đi vòng
vũ trụ
Thì quên chẳng bận
chuyện cơ cầu.
Rằng hay hiểu luật
mà theo lẽ
Ta cứ vui cười sống khỏe lâu.
Sáng sớm bên thềm
đón nắng xiên
Cà phê lướt mạng
dõi trăm miền.
Quê nhà ý nguyện khai niềm nước
Đất nước giao hòa mở vận thiên.
Nghị quyết lòng Dân soi khắp ngả
Văn đàn ý Đảng
sáng ngoài biên.
Mong sao bộ tứ
nâng hồn Việt
Rạng rỡ non sông mạch nối liền.
Bài
xướng:
Lá
chuối khô tâm sự
Khô rồi mà chẳng
chịu lìa cây
Có phải còn thương
cội yếu gầy.
Suốt kiếp chở che
mầm trẻ dại
Cả đời bao bọc búp
thơ ngây.
Chưa đi bởi dạ băn
khoăn lắm
Ở lại vì tâm lưu
luyến đầy.
Biển cả mênh mông
sao tát cạn
Ai người thấu tỏ nỗi niềm tây.
Bài xướng:
Bài thơ chào mừng đại hội
Hôm nay Đại hội thứ
mười ba
Cờ đỏ tung bay khắp
mọi nhà.
Gió lộng niềm tin
đang phấn chấn
Dân mừng kỳ vọng
đã thăng hoa.
Trừ nhanh gian trá
như trừ giặc
Diệt mạnh tham ô tựa
diệt tà
Rộng cửa nước mình
ra thế giới
Đường lên hạnh phúc...rộn bài ca...
Chúc mừng Sinh nhật Chủ tịch Hội thơ Đường luật Việt Nam
Kim Quốc Hoa (25/01/1945 – 25/01/2021)
Bảo tồn, phát triển
áng Thơ Đường
Bão táp phong ba vẫn
sáng gương.
Diệt ác, trừ
gian... yêu nghệ thuật
Xây đời, dựng Hội...
quý văn chương.
Nhiệt tình năm
tháng tâm trong trẻo
Tận tụy ngày đêm dạ
vấn vương.
Bảy sáu mùa xuân
Hoa nở thắm
Chúc mừng Chủ tịch Hội Thơ Đường.
Bài xướng:
Nhớ...
Ngồi buồn tám chuyện
hỏi ai đâu
Lướt mạng tầm thơ
nhẹ nửa đầu.
Vọng cổ nghe chừng
em thán phục
Ngâm chèo nghĩ lại
bác quên mau.
Xướng không kẻ họa
lòng chưa thỏa
Phây chẳng người
lai(*) mắt tủi sầu.
Đường luật đối
niêm hòa vận tứ
Nhớ nàng thi sĩ... nhắc vài câu...
Gột rửa tâm hồn ru
gió mây
Hỏi han nắng sớm hạt
sương gầy.
Bằng lăng tím nở
màu hoa dát
Cánh bướm đen tìm
hương lửa xây.
Lữ khách về đâu
thương bến liễu
Bạn lòng ở lại nhớ
Hồ Tây.
Thơ bàn, rượu chuốc,
đờn xuân khảy
Sông núi ưu tình lóng cỏ cây.
Trông kìa xuân đến
đó em ơi...!
Chợ tết hôm nay tấp
nập rồi.
Thằng cháu tung
tăng cầm trống bỏi
Cụ bà bỏm bẻm quết
trầu vôi.
Mấy hàng gạo nếp
luôn chào hỏi
Vài dãy lá dong
mãi gọi mời.
Không khí làng
thôn thêm rộn rã
Lại càng yêu quý đất quê tôi.
Bài
xướng:
Bước chân chiều
Ngũ
độ thanh.
Tuổi mộng xa vời dỗi
bóng câu
Thầm mơ cái buổi
hẹn ban đầu.
Ngày xưa ảnh nói
tin lời mật
Lối cũ em về nhỏ
giọt châu.
Thuở ấy say tình
tim rộn rã
Chừ ai lỗi bước dạ
u sầu.
Mây buồn rủ rượi hờn
chim sáo
Lặng lẽ chân chiều vướng bể sâu.
Bài
xướng:
Ru mùa ái diễm
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Yêu kiều thục nữ
sáng mùa đông
Buổi nọ vườn xinh
trỗi nắng hồng.
Bãi cuối em ngồi
đan cảnh mộng
Non đầu gió quyện
khởi lời mong.
Dồn thương mãi đợi
bên bờ sóng
Gợi nhớ hoài ươm
giữa nẻo đồng.
Lấy những ân lành
ru giọng bổng
Cho niềm ái diễm đẹp ngời trông.
Tre già một khúc
khéo làm sao
Cái nõ chừa ra miệng dí vào...
Lúc tối ông nhà
đưa miệng hửi
Đêm về lão cụ ghé
mồm chao.
Dang chân dạng sẵn
xơi tàn thấp
Ngửa mặt ngây người
nuốt khói cao.
Chẳng khác ông tiên
vào cõi mộng
Mơ màng nhả thuốc thật thanh tao.
Vào quán thơ em thắm
nụ cười
Nặng lòng cô chủ
má hồng tươi.
Trà thơm Lục bát
tay tiên rót
Rượu quý Đường thi
mắt ngọc mời.
Đắm đuối tao nhân
bừng tứ nảy
Mơ màng mặc khách
rộn vần khơi.
Giao lưu rộng mở
tâm hồn đẹp
Tô điểm vườn thơ sắc rạng ngời.
Buồng tim đang gãy
khúc hoan ca
Thanh tịnh tình
tang chúc lão già.
Tâm sáng trí minh
ngời bản lĩnh
Đời vui lực vượng
ngát hương hoa.
Chơi thơ chơi phú
tình lai láng
Sống khỏe sống vui
cảnh thái hòa.
Thủng thẳng leo dần
lên bách tuế
Buồng tim đang gãy khúc tình ca.
Này anh... em có
nói gì đâu...
Cả những đau thương
đậm nét sầu.
Rét mướt se lòng
tràn tủi lạnh
Đói no chịu nỗi nát
buồn thâu.
Tiếc ai hờ hững
hoa bờ mắt
Khinh kẻ kiêu sa bạc
mái đầu.
Im lặng là vàng – Tiên tổ dạy
Xanh vườn tươi tốt ngại chi sâu.
Bàn tiên bút ngọc
sáng như ngà
Giấy đỏ nghiên
vàng đẹp ráng pha.
Phượng múa nét
xuân xuân vạn nẻo
Rồng bay cành lộc
lộc muôn nhà.
Người yêu cổ kính
ngời khuôn mặt
Khách thưởng tân kỳ
thắm sắc hoa.
Bỗng nhớ ông đồ
nay vắng bóng
Nghiên sầu bút thảm ngóng người qua.
Say rồi lạc lối xuống
cung vương
Địa phủ âm binh rất
khác thường.
Ngạ quỷ một bầy vây khắp hướng
Quan tham mấy lũ
nhốt đầy phương.
Ma cô da trắng, môi xanh tái
Diêm đế mặt đen, mắt đỏ hường.
Sùng sục chảo dầu
sôi bỏng rát
Phen này bọn ác hẳn nhừ xương.
Thơ
châm...
Chức “mõ dân” mà lắm kẻ ham
“Đa mưu túc kế” kiếm cơ làm...
Danh thầy rõ thượng... nên cần khiết
Phận tớ đâu hèn...
cũng phải kham.
“Vạn đại” đầy đâu mà chén tạp
“Nhất thời” đẫy đó mới xơi sam.
Suốt đời xin nguyện
làm “tôi tớ”
Kẻo “kết” như thầy... thật chẳng cam.
Bài xướng:
Uống
rượu thềm xuân
Trâu vàng tới ngõ
thật rồi a...!
Giọt nắng vàng
tươi đọng trước nhà.
Rực rỡ hoa khai mừng
tết đến
Dập dìu én liệng
đón mùa qua.
Rượu bia ngây ngất
thây xuân trẻ
Thơ phú chênh chao
mặc tuổi già.
Hứng chí đưa liền
dăm bảy chén
“Cho đời biết mặt cái thằng ta”…(*)
Từ khi chập chững
tới làng thơ
Tính nết “nhà tôi” cứ ỡm ờ...
Bà nói chương đời
thường khó vượt
Ông rằng thi phú dễ
ngon ơ...
Khi nâng bút thép
say dòng tỏ
Lúc tả văn hay gạt
ý mờ...
Cũng bởi nhạt nhòa
run chữ viết
Cho nên hết mộng đến buồn mơ...
Quý
tặng chị cả Bích Nụ &
cô nương Lan Lê.
Bài xướng:
Nối nhịp trái tim
Việt Trì – Thanh Hóa ngỡ đâu xa
Bích Nụ – Lan Lê kết một nhà...
Đất Tổ quê nàng vui xướng họa
Hàm Rồng xứ chị khoái đàn ca.
Giọng hò Sông Mã còn vang mãi
Làn phách Ghẹo Xoan cứ vọng hòa.
Phây-búk cùng nhau mình nối nhịp
Lạc Hồng thắm đỏ trái tim ta...