Ơ nè đôi mắt của
em đây
Thu cả trời Xuân én
lượn đầy.
Sắc biếc còn vương
chiều rực lửa
Mi huyền nguyên đọng
nét mơ ngây.
Nhìn mê cánh bướm
say vườn cảnh
Vui thấy chim xanh
thả tiếng bầy.
Thơ mải miết vần
soi bóng chữ
Đắm tình ai đó dõi theo mây...
Ơ nè đôi mắt của
em đây
Thu cả trời Xuân én
lượn đầy.
Sắc biếc còn vương
chiều rực lửa
Mi huyền nguyên đọng
nét mơ ngây.
Nhìn mê cánh bướm
say vườn cảnh
Vui thấy chim xanh
thả tiếng bầy.
Thơ mải miết vần
soi bóng chữ
Đắm tình ai đó dõi theo mây...
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ
thanh vận)
Sơn Bằng dải đất
cạnh bờ sông
Bến cũ đò xưa cảnh
ruộng đồng.
Trở lại làng bên
mình vẫn nhớ
Quay về xóm giữa
bạn còn mong.
Cành lan trước
ngõ vừa bung nụ
Vạt cải đầu thôn
mới trổ
ngồng.
Giữ nét xuân ngời
bao gợi cảm
Quê nhà đổi mới đã
thành công.
Vũng
Tàu, 10-02-2021.
VÕ
QUANG CẢNH
Xuân đến mà sao nặng trĩu lòng
Năm này dịch dã khắp ngoài trong.
Mai đào cũng nhạt
hương phai sắc
Phố hội thêm buồn
cảnh vắng không.
Chung sức đồng tâm
xua mối hoạ
Giữ mình tránh bệnh
thỏa điều mong.
Thoát qua Cô-Vít người vui khỏe
Đón Tết an khang hưởng phúc hồng.
Nghỉ Tết... mong thầm hưởng Tết quê
Thằng Cô-Vít dọa... chẳng nên về...
Bánh chưng thiếu chị... đâu người kể
Gió nội thương nàng... lắm kẻ thuê.
Thấp thỏm xin tờ khai dịch tễ
Ngẩn ngơ xía cảnh ngượng câu thề.
Thôi đành ngúng nguẩy âm thầm dễ...
Tránh dịch cô phòng biệt xóm đê...
(Ngũ
độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Xuân về sáng đẹp cả
trần gian
Dõi biển nhìn mây
ái ngập tràn.
Điệu hát ươm tình
say cảnh cũ
Câu hò dạm nghĩa
níu niềm an.
Hoài mơ ngõ chợ
mùa vui khởi
Cứ ngẫm hồn quê nụ
thỏa dàn.
Để chữ thanh bình
thêu vạn lối
Hương đời mát dịu nỗi sầu tan.
Lụa vẫn tươi hồng
trải khắp nơi
Hừng đông rạng ánh
điểm tô trời.
Mây vàng lộng lẫy
vờn chim tới
Biển lộng êm đềm
dõi nắng rơi.
Gió thoảng ru hồn
tim khẽ đợi
Vầng loang vỡ bóng
ảnh lu dời.
Ngơ buồn dạ xót
đau vì bởi...
Đã mất hương nồng kỷ niệm ơi...!
Bài xướng:
Giấc
mơ bay
Thơ Đường bảy chữ
học là say
Mải miết năm thu lỗi
cứ bày.
Chỉnh vế hai lần
câu vẫn dở
Tra từ bốn hướng
nhịp còn gay.
Ba mùa Tía hẹn hay
từng ý
Sáu tháng Dì trông
giỏi mỗi ngày.
Chín độ xuân bồi
theo ngữ cảnh
Nồng nàn vẽ một giấc mơ bay.
Bài xướng:
Nhớ quê
Thương về xóm cũ
lá vàng rơi...!
Ngõ vắng chiều
buông lạnh cuối trời.
Gió bấc Đại hàn
loang mái quạnh
Mưa phùn Đông chí
phủ dầm khơi.
Bôn ba viễn xứ
ngùi xuân muộn
Lận đận sông hồ tiếc
nắng vơi.
Quá nửa đời trai
xa bản quán
Nghiêng lòng dõi bóng nhớ quê ơi...!
Bài xướng:
Vui
Xuân
Dập dìu cánh én lượn
trời Xuân
Hoa lá xanh tươi gấp
bội phần.
Ngắm cảnh dõi đời
không mỏi mắt
Tìm đường kết bạn
chẳng dừng chân.
Long lanh trăng
sáng nâng nâng bút
Lấp lánh nguyên tiêu tiếp tiếp vần.
Cả nước tưng bừng
vui đón tết
Hội làng nhộn nhịp khắp xa gần.
Bài
xướng:
Ước
thầm…
Tuổi Bầm... Xuân mới
tám mươi lăm
“Cô giáo làng” xưa... sáng tựa rằm...
Một thuở đến trường trăng rọi lớp
Nửa đời “bảo học” tháng cùng năm.
Chỉ mong “vài chữ” làm lưng vốn
Răn dạy đàn con phải nhẵn cằm.
Tân Sửu... Tết này... dăm Tết nữa
Ước Bầm vui khỏe vượt trên trăm...
Bài xướng:
Sống
vui sống khỏe
Ông Trời ban tặng
một mùa Xuân
Vui vẻ quên đi mọi
nợ nần.
Kẻ sống cô đơn đừng
tủi phận
Người nhiều bất hạnh
có thương thân?
Giữ Tâm trong sáng
Thần ban phước
Tích Đức bền lâu Phật độ nhân.
Kiếp trước tạo ra
nhiều nghiệp chướng
Kiếp này trả hết chẳng phân vân.
Đón Xuân Tân Sửu vẫn
mình ta
Từ độ ly hương biệt
xứ nhà.
Ngọn bấc tái tê sầu
dáng mẹ
Cơn mù buốt giá quạnh
mồ cha.
Nẻo trần quay quắt
câu nhân nghĩa
Cõi thế chênh chao
chữ ái hòa.
Chén rượu giao mùa
sao đắng ngắt
Đường về mỗi lúc mỗi nghe xa...
Xuân về Tết đến cứ
buồn tênh
Lọm khọm vào ra dễ
đổ kềnh.
Nhớ bạn “đi rồi” mà thấy ngán
Thương mình “còn lại” biết là vênh.
Con đường cơm gạo còn âm ấm
Cái bến văn chương
dễ bập bềnh.
Phải sự già nua nên
lẩm cẩm
Bút nghiên giấy đỏ mực chông chênh.
Xuân đến đất trời
rợp sắc hoa
Hoa mang sinh khí
tới muôn nhà.
Trà My tài lộc nhiều
may mắn
Cẩm Chướng song
thân sống hiếu hòa.
Duyên nợ Hồng
Nhung vui số phận
Thủy chung Thược Dược đẹp tình ta.
Mỗi hoa mỗi vẻ trời
ưu ái
Tô điểm mùa Xuân thật mặn mà.
Bài
xướng:
Chiều
xuân nhớ mẹ
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Xuân hồng ghé tặng
cảnh ngời tươi
Giữa biển dòng
xanh sóng gợn mời.
Mộng chữ duyên
lành mơn gió thổi
Mang bầu phước ngọt
dõi tình khơi.
Đường mơ khảm rộng
màu hoa núi
Nẻo vọng dồn nhanh
chuỗi sắc trời.
Dáng mẹ hiên nghèo
ngơ ngẩn mãi
Vương niềm ngõ hạnh lúc chiều rơi.
Bài
xướng:
Tri
thiên mệnh
Chụp chiếu có rơi
chút máu đào
Mạch vành vẫn ổn
chẳng làm sao.
Sáng ra, đi viện
còn lo lắng
Chiều muộn, soi
tim lại thở phào.
Bác sĩ chúc mừng
duyên vẫn thắm
Bạn bè đùa giỡn số
còn cao.
Lời xưa: “Ngũ thập
tri thiên mệnh”
Chửa biết ra đi ở lúc nào.
Bài xướng:
Chợ
hoa Tết
Chợ Tết chiều nay
rộn lối đi
Hoa Xuân tươi thắm
gợi điều gì...
Ông đồ múa bút bừng
trang giấy
Thi sĩ vươn mình rộn nét ghi.
Nhìn tới chàng
trai mơ mắt biếc
Trông về cô gái mộng
bờ mi.
Trao nhau mộng ước
tình son trẻ
Phơi phới hồn nhiên tuổi dậy thì...
Xuân đang trải nắng
đến muôn quê
Ước được an khang
khắp vạn bề...
Khúc nhạc rộn ràng
khơi cảm hứng
Cung đàn dìu dặt gợi
đam mê.
Câu thơ ngây ngất
chia vui vẻ
Chén rượu liêu
xiêu xóa não nề.
Tri kỷ tâm giao
cùng đối ẩm
Mai vàng nở thắm rực triền đê.
Bài
xướng:
On-lai
xướng họa
Xuân này dịch dã chẳng đùa đâu
Cô-Vít lan xa... thật phát rầu...!
Thi sĩ nơi nao thời ở đó...
On-lai(*) xướng họa đối cùng nhau.
(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ
thanh vận)
Ngóng đợi chờ
trông đã mỏi mòn
Ghi vào nỗi xót
cuộc đời con...
Từng hôm bóng ngã
làn mây phủ
Mỗi buổi rèm che
ngọn gió dồn.
Tủi phận tìm cha
nhìn cuối bãi
Mơ lòng kiếm mẹ
dõi đầu non.
Nhà chung tưởng
nhớ cùng hai mộ
Lạnh vắng người xưa mãi chẳng còn.