Mới về người nỡ sớm đi ngay
Để cả trời xanh bước
lỡ ngày.
Mai sắc nguyên màu
phô nhụy thắm
Đào phai tươi cánh
tỏa hương bay.
Xưa buồn trăng tỏ
không lời hẹn
Nay ấm hơi nồng bỏ
cuộc say.
Chưa thấy ve ngân
bừng giấc hạ
Mà sao vội khép mộng xuân này.
Mới về người nỡ sớm đi ngay
Để cả trời xanh bước
lỡ ngày.
Mai sắc nguyên màu
phô nhụy thắm
Đào phai tươi cánh
tỏa hương bay.
Xưa buồn trăng tỏ
không lời hẹn
Nay ấm hơi nồng bỏ
cuộc say.
Chưa thấy ve ngân
bừng giấc hạ
Mà sao vội khép mộng xuân này.
1.
Vui xuân mở hội đã bao đời
Lễ Phật cầu hiền khắp mọi nơi.
Ước nguyện bình an
trong cả nước
Cầu mong phúc lộc
khắp phương
trời.
Bao năm truyền thống
còn lưu giữ
Muôn thuở hồn thơ vẫn sáng ngời.
Lời Bác năm nào lưu hậu thế
Nguyên Tiêu vọng nguyệt chẳng xa rời.
(Ngũ độ thanh; Đồng âm vận; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)
Xuân nồng nhóm hội
gửi bài thơ
Để những vần yêu
ngóng lại chờ.
Mộng khúc nơi lòng
anh vẫn mở
Giăng tình núi
nghĩa chị hoài mơ.
Niềm đan hạnh phúc
ru hồn nhỡ
Nỗi chạm bình yên
vấn cảnh mờ.
Ghép nửa vầng
trăng tìm chữ nợ
Hương lành đợi vẽ thảm hồng tơ.
Thơ
tặng
vợ
đón xuân Tân Sửu.
Vợ
chồng cùng tuổi Bính Tý – 1936.
Mình tám sáu rồi bà
biết không
Giao thừa xuân tặng
đóa tươi hồng.
Trải bao mưa nắng
còn chân cứng
Vượt mấy phong ba
vẫn vững lòng.
Con cháu đề huề đường
thẳng tiến
Gia đình nguyên cả
bước thong dong.
Ta đi tiếp tới trăm
năm nhé
Có mấy ai đâu – cả vợ chồng.
Nguyên Tiêu lộng lẫy
dưới trăng vàng
Một mái thuyền thơ
nhuộm ánh loang.
Cập bến chèo khua
sông bát ngát
Ôm bờ sóng vỗ nước
mênh mang.
Nổi chìm vận nước nghe
trăn trở
Lui tới mùa xuân
thấy rộn ràng.
Bút khởi dòng
khuya in đáy bạc
Lời thơ Bác vọng
tiếng âm vang.
TP
Vũng Tàu, Nguyên Tiêu năm Tân
Sửu 2021.
PHẠM
LONG SƠN
Những cánh Đào xuân
nở thắm lồng
Lồng Mai tỏa sắc dệt
ngàn bông.
Bông Nhài gửi gió
dìu thơm trái
Trái Dứa theo mây rót ngọt Hồng.
Hồng Chuối Cam Xoài... mâm ngũ quả
Quả cây đối đỏ... thế đuôi rồng.
Rồng thiêng ngự tỏa, phò tiên tổ
Tổ ấm sum vầy hạnh phúc trông...
Bài xướng:
Ngày
Thơ
Và rồi... cũng lại đến Ngày Thơ
Nghiên bút bao đêm
khắc khoải chờ.
Chỉ ước người thân
ngừng ghẻ lạnh
Và mong bạn quý hết buông lơ...
Đường qua bến giác
trăng im ắng
Lối thoát bờ mê nước
lặng lờ.
Khắp chốn thi nhân
vui xướng họa
Tằm vì xót lụa... lại buông tơ.
Nàng Xuân cùng dạo
với Hằng Nga
Ngoạn cảnh non
tiên đẹp mượt mà.
Lắng đọng trần
gian ngân tiếng sáo
Im nghe hạ giới vọng
lời ca.
Vuốt nghiêng mái
tóc chân chùn bước
Vén nhẹ vầng mây mắt
ngắm qua.
Tiếng nhạc xa đưa
lời thắm thiết
Khúc ngâm trầm bổng tỏa vang xa.
Chiếu Đường khai
bút dịp Nguyên Tiêu
Xin chúc hữu huynh
sức khỏe nhiều...
Sáng tác trao đời
thêm tuyệt phẩm
Vườn thơ tỏa sáng
đỉnh hàng siêu...
Sài
Gòn, Rằm tháng Giêng năm Tân Sửu.
NGUYỄN
THÚY HẰNG
Nguyên Tiêu thơ
Bác giữa dòng ngân
Tỏa sáng ngời lên
chất thép thần...
Giục bước đoàn
quân say chiến đấu
Cho ngày đất nước rạng mùa xuân.
Thử ước ơn Trời sướng tựa Tiên
Lo công đức gửi khắp chùa chiền.
Cho người bệnh khổ, xây trường lớp
Biếu kẻ thân tàn, dựng mái hiên.
Nói dễ đừng khoe mình lắm mộng
Làm hay chớ kể tớ nhiều tiền.
Chi bằng nói ít, làm thêm nữa
Cái miệng tu hành – Ý khởi: Yên...!
Bài xướng:
Biết đủ...
Ngày Tết trên cho một triệu rưỡi
Nhàn hưu ván ngựa tha hồ cưỡi.
Vài nghìn bạc lẻ tớ mua hoa
Mấy chục tiền dư vợ sắm bưởi.
Lẩn thẩn tối ngày cạnh án thư
Thẫn thờ khuya sớm bên lò sưởi.
Vẫn cười ha hả... tớ cho vay...!?
Vui vẻ... cõi lòng thêm mát rượi.
Ngó Giời thơ ngập…
biết Nguyên Tiêu
Mấy bác nhà ta thật cũng liều.
Khoái món hư danh
bày vạn kiểu
Say cơn huyễn mộng
giở ngàn chiêu.
Sao đem ý tối chen
đường tục
Lại lấy lời ngoa vẩn
ánh thiều.
Có phải rượu bia
lèn quá đỗi
Nên rằng tiết tháo bị nghiêng xiêu.
Thượng Nguyên tết
chẳng trọn xum vầy
Cả nước đang phòng
bởi dịch vây.
Thông điệp “Năm Ka”
thề quyết giữ
Chủ trương nhất
quán nguyện hoài xây.
Dân đồng tâm... hẳn trừ tai phát
Đảng hợp trí... là rũ vạ lây.
Chiếu luật đêm Rằm câu lại tỏ
Cùng ai họa xướng mộng sao tầy.
Phật ngự trong Tâm chẳng ở xa
Thánh đền đâu khác
với Thánh nhà.
Chen chân cướp lộc trai đè
gái
Tranh ấn giành ngai chó đuổi gà.
Kính mẹ thờ cha tòng chữ Đức
Thương con quý cháu tụ vần Hòa.
Trên cao cứu rỗi Người lo lắng
Cô-Vít đương còn... chớ vội nha...!
Đền Trần(*) khai ấn tháng đầu xuân
Giờ Tý, Mười
Lăm,
nhất nhật lần.
Xe đến xe chờ nêm
kín bãi
Người ngồi người đứng
chật đầy sân.
Chẳng thưa “khứa lậu” mua bùa ẩn
Không ít “cò gian” bán sắc thần.
Đức Thánh bây giờ
mà sống lại
Coi chừng... Ối kẻ chẳng còn chân...!
Bài xướng:
Cảnh Xuân
Ta mến cảnh Xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu
chén đầy vơi.
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương
xuân sắc thắm tươi.
Qua lại khách chờ
sông lặng sóng
Ngước xuôi thuyền đợi
bến đông người.
Xa ngàn tiếng hát
đàn trầm bổng
Tha thướt dáng ai miệng mỉm cười.
(Ngũ độ thanh; Đồng
âm vận; Lục
thanh thủ;
Ngũ
thanh vận)
Đêm Rằm kỷ niệm với
Ngày Thơ
Hội khởi giờ đây
mãi ngóng chờ.
Trở lại Đường thi
người vẫn nhớ
Quay tìm Lục bát kẻ
hằng mơ.
Còn mong bạn đến
mà không lỡ
Cứ đợi mình qua dẫu
chẳng ngờ.
Lũ Vít tràn sang
đành phải sợ
Thôi nào... hoãn nhé, chọn thời cơ.
Năm này ta lại khất Nguyên Tiêu
Thi quán, lều
văn lỡ mộng chiều.
Nhớ buổi xuân
về vui dặm khách
Thương hồi tết
đến vẹn đường yêu.
Lung linh ánh
bạc soi hồn nước
Lấp lánh trăng
vàng vọng tiếng tiêu.
Kết chữ so vần
câu xướng họa
Thềm xanh nhả ngọc... bến Nguyên Tiêu.
Xuân đến ngàn cây
ngát khoảng trời
Xuân bừng lộc biếc
với nhành tươi.
Xuân vàng rẫy cải
khoe bên lũng
Xuân trắng rừng mơ
nở cạnh đồi.
Xuân sắc hoa hồng
no ấm gợi
Xuân màu trái đỏ
ngọt bùi khơi.
Xuân đem lộng lẫy
trùm muôn vật
Xuân thổi tình yêu tới cuộc đời...!