Ngõ
lặng đêm về tiếng nỉ non
Dường
như thổn thức mộng không tròn.
Trầm
buông gởi lụy chùng tơ não
Nhẹ
trỗi khơi sầu mỏi ngón thon.
Khúc
tủi tình xa hồn rạn vỡ
Lòng
vương nỗi khổ dạ hao mòn.
Tay
lùa phím ngọc đàn mê mải
Trở lại nơi từng đã sắt son...
Ngõ
lặng đêm về tiếng nỉ non
Dường
như thổn thức mộng không tròn.
Trầm
buông gởi lụy chùng tơ não
Nhẹ
trỗi khơi sầu mỏi ngón thon.
Khúc
tủi tình xa hồn rạn vỡ
Lòng
vương nỗi khổ dạ hao mòn.
Tay
lùa phím ngọc đàn mê mải
Trở lại nơi từng đã sắt son...
Tặng các chiến sĩ trên tuyến đầu chống dịch Covid-19.
Bài xướng:
Chiến binh thầm lặng
Tháng
Bảy buồn hiu
cùng vượt khó
Thương
người chiến sĩ sao
vàng nhỏ.
Căng
mình dập dịch chửa hề ngơi
Giữ chốt giao hàng không dám bỏ.
Lời nói miệng cười hẻm bỗng vui
Mặt
mừng tay cụng đường thêm tỏ.
Chiến
binh thầm lặng thoảng âu lo
Hối hả đêm ngày băng sóng gió...
Khẩu
nghiệp thêm hoài bởi ý ta
Nói
năng làm
trọng để vui
nhà...
Câu hiền thủ thỉ sinh lành cội
Tiếng
dữ ồn ào phá hoại gia.
Oán
hận, căm hờn... thêm
chướng ngại
Từ
bi, bác ái... đuổi gian tà.
Trau lời nghĩ tốt rèn thân miệng
Ác ngữ, hung từ... chuyện xấu xa.
Nhân Thành
phố Vũng Tàu thực
hiện giãn
cách xã hội 14
ngày,
bắt
đầu từ 14-7-2021.
Bài
xướng:
Chuyện chống Cô-Vít
Chuyện
về Cô-Vít với
Nàng Thơ
Nhắc chị và anh chẳng hững hờ...
Cần
nhớ khẩu trang đeo đúng nhé
Đừng
quên “lệnh giãn...” nỏ làm ngơ.
Mọi
người nghiêm túc từng công việc
Các
bác lo toan đến phút giờ.
Nếm trải nguy nan cùng thử thách
Nghĩa tình xóm phố đẹp như mơ.
Bài xướng:
Ơn trời gặp thánh Quát
Hôm
rồi tới cậy lão nhà thơ
Giấy
mực cầm tay khẩn khoản nhờ...
Thảo
hộ đôi vần trao bạn gái
Khơi
dùm mấy tứ tạo đường tơ.
Yêu
nàng chẳng biết làm sao ngỏ
Mến
bạn nào hay phải đợi chờ.
Bởi
ả đưa bài kêu xướng họa
Thưa rằng: Phải xứng hãy nên mơ.
Bài
xướng:
Chớ
coi thường
Hôm ni “giãn cách” việc bình thường
Thực hiện “Năm K” chớ thất thường.
Thức ngủ nằm ngồi hơi “bị”... sướng
Ăn chơi nhảy múa cũng xem thường.
Vương buồn... có kẻ đùa ương bướng
Lại ngẫm... nhiều anh sống dị thường.
Cũng ráng mong ngày qua vất vưởng
Nhà ta nghiêm túc chẳng coi thường.
Mệt
mỏi lắm rồi...
Cô-Vít ơi...!
Dân
tình khắp chốn muốn tàn hơi.
Bức
tranh phố vắng trông sầu não
Hình
ảnh thành phong thấy cạn lời.
Kẻ
khó càng thêm se thắt ruột
Người
nghèo lại nữa rớt mùng tơi.
Cầu
mong Chúa, Phật thương tình giúp
Dân Việt bấy nay khổ quá trời...
(Khoán thủ chiết
tự)
Bài xướng:
Ai đây nhỉ?
Quyết
diệt vơi dần bọn nhũng tham
Uốn
cong sự thật để ăn xàm.
Ông
kia ghế bự, nhiều người tránh
Chú
nọ bè đông, mỗi bác làm.
Hẹn
những tội đồ nơi “móng
ngựa”
Om
nhiều kẻ xấu giữa phòng giam.
Anh
em hãy đoán là ai nhỉ
À biết chỉ giùm bạn Bắc, Nam...
(Khoán thủ chiết
tự)
Bài xướng:
Người giữ đền
Đã
ở từ lâu với “Hội
Đường”(*)
Ước
dòng thơ cổ
rạng muôn phương.
Chỉnh
chu viết lách tươi thi phẩm
Thong
thả dùi mài đẹp cú chương.
Hồ
lớn khéo dùng, thành thủy điện
Ụ
cao giỏi múc, hóa kênh mương.
Đêm
đêm nhẫn nại ngồi “thêu” chữ
Óng ánh dâng đời vẹn sắc hương.
Bài
xướng:
Vịnh Cử Chế
Phát
triển thi đàn lão dốc tâm
Trái
tim Cử Chế hạng cao tầm.
Mê
thơ rộng nghĩa mong bày tỏ
Chuộng
phú sâu tình muốn diễn ngâm.
Vợ
giận vờ đau... thây bão nổi
Bồ
ghen giả điếc... mặc giông ngầm.
Cơm
nhà đảm vác tù và tổng
Hưu trí lương còm cứ mãi thâm...
Bài xướng:
Yêu nước ở nhà
Yêu
nước... giờ đây ở tại nhà
An
toàn giữ vẹn tấm thân ta.
Trẻ
nghe dạy dỗ theo tình trẻ
Già
nhớ yên vui với nghĩa già.
Dẫu
biết gian nan thời giặc dã
Nhưng
đừng thất vọng buổi can qua.
Mai
này đại dịch xua tan hết
Tiếp nối vần thơ... vọng hải hà.
Gắng
giữ tâm bình để dạ yên
Giờ
đây dịch phát khởi ưu phiền.
Nhìn
quanh ngõ vắng im lìm nẻo
Ngó
cảnh đường trơ quạnh quẽ hiên.
Chuỗi
lụy đan sầu tim khắc khoải
Lòng
đau thấy nghẹn nỗi triền miên.
Mùa
thu bỗng chạnh đông trườn giá
Thắp lửa hồng xua lạnh lẽo miền...
Bài
xướng:
Cảnh chiều vơi...
Bà
Rịa hôm nay vướng dịch
rồi
Bạn
hàng lây nhiễm cảnh chiều vơi.
Cá, tôm, thịt, gạo,... buồn treo giá
Quán, chợ, phường, thôn,... vắng vợi người.
Quy
tắc “Năm K” cần thực hiện
Cách
ly “Ép Một” chớ buông lơi.
Toàn
dân cảnh giác phòng an tốt
Tin chắc rồi đây “giặc” sẽ lùi...
Bài
xướng:
Trái mít
Mít
của nhà em quả trĩu cây
Tháng
năm sừng sững ở nơi này.
Ngoài
trông màu mỡ da căng mọng
Trong
thấy thơm ngon múi lại dầy.
Đóng
cọc rập rình bao kẻ muốn
Cắm
sào nhanh chóng một mình may...
Vội
vàng thích thú đưa tay vịn
Kẻo sợ mưa ngâu tháng bẩy vầy.
Tinh
thần ái quốc thật quang vinh!
Đánh
giặc kiên cường Mỹ phải kinh.
Tổ
quốc ghi công người liệt sĩ
Nhân
dân cảm phục bác thương binh.
Hy
sinh máu đổ cho dân tộc
Hiến
tặng xương rơi cứu nước mình.
Kết
đóa hoa tươi mừng chiến thắng
Dâng hương tưởng niệm trước anh linh.
(Thơ đề ảnh)
Bạn
thuở chăn trâu đến tận giờ
Tâm
tình tri kỷ đẹp vần thơ.
Chị
em gặp gỡ vui câu tếu
Thỏa chí cười như nước vỡ bờ...!
Kỷ niệm Ngày Thương
binh – Liệt sỹ 27-7.
Bài
xướng:
Tàn mà không phế
Tàn
nhưng chẳng phế vẫn khiêm nhường
Lửa
chiến in hằn những vết thương.
Đạn
nổ bao lần không khiếp nhược
Bom rơi mấy lượt vẫn ngoan cường.
Dẫu buồn máu đổ nơi tiền tuyến
Nào kể chân rơi giữa chiến trường.
Sức
mọn quên mình cho Tổ quốc
Anh hùng chói lọi sáng ngời gương.
Bài xướng:
Cảm ơn Cử Chế
Cảm
ơn Cử Chế đã thương thầm
Bởi
lẽ... con hờn... pốt(*) phải ngâm.
Cháy
bếp... e là... cô mắng cậu
Tan
nồi... ấy ngại... cháo tràn mâm.
Văn
cùn... xướng họa... thơ nào chuẩn
Toán
dở... tìm căn... tính lại nhầm.
Kết
bạn giao hòa vui một chút
Ai đùa: Thi sỹ... Tớ rằng: Thâm...!
Bài
xướng:
Vì sao lại thế?
Vào
chùa, tất cả phải ăn chay!
Chiếc
trống trên cao, bịt thật dày.
Khổ
nhọc đời trâu, nuôi cuộc sống
Than ôi! Lẫn lộn cảnh bi hài...!
Bài xướng:
An nhiên
Ta
Bà không ít kẻ vô duyên
Ra
vẻ ta đây bậc triết hiền.
Sự
thế lưng bầu thời lúc lắc
Lẽ
đời đồng bệnh mới tương liên.
Nhân
tâm khó giữ vì câu lợi
Tri
thức khôn mua bởi chữ tiền.
Trọc
phú suốt đời luôn thấp thỏm
Thanh bần quân tử mãi an nhiên.