Mười
năm cách biệt xứ quê mình Về
với đô thành chốn địa linh. Điện
tỏa ngang trời sao lẩn bóng Bụi
giăng mờ phố nguyệt thu hình. Đâu
còn gió mát miền thôn dã Chỉ
thấy khói nồng cảnh đế kinh. Canh
muộn Hằng Nga vừa chợt tới Lầu
cao đối mặt trách vô tình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét