Mới
có “hai hai” cảnh đã
ngời! Đang
chờ tuyết lại ánh hồng rơi. Cung
đàn rạo rực màu hoa – hội, Giọng
thỉnh ngân nga việc thánh – đời. Sánh
bước bên em đường cảm ngại, Ru
hồn với nguyệt dạ bừng khơi. Nô-en buổi cũ nao lòng nhớ, Mới
có “hai hai” cảnh đã
ngời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét