Tiếng
nhạn kêu chiều gợi nỗi thương Lối
gầy còn đó gót xuân vương. Sương
buông nhẹ vỗ đôi bờ huyễn Nước
chảy êm ru một giải thường. Mấy
kẻ quay về nơi cố quận Bao
người trở lại chốn quê hương. Mộng
nao tỉnh giấc mà không xót Thơ
nuối ngày xưa thuở thính
Đường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét