Về
với thành Nam viếng Tú Xương Người
còn đau mãi chốn văn chương. Giận
đời, cám cảnh thơ như chửi Xót
vợ, than mình giọng hóa ương. Ghét
cuộc nhiễu nhương nền chính sự Hờn
thân chìm nổi chốn khoa trường. Tài
cao, mệnh yểu thêm oan phận Sông
Vị u hoài nỗi nhớ thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét