Đã
bấy thời gian phố ngại ngùng Ta
mình cách trở lối đi chung. Vườn
xưa cỏ phủ thành hoang vắng Ngõ
cũ phong sương hóa lạnh lùng. Hạ
tím trên cành thương ngóng đợi Thu
vàng trải lá nhớ nao nung. Trông
người vạn dặm miền xa ấy Hẹn
ước thề nay vẫn mộng cùng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét