Đông
về trước ngõ chẳng còn thu Gọi
gió gom mây khiến mịt mù. Trái
bưởi màu tô vàng điệu nhớ Cây
bàng lá trút đỏ lời ru. Mời
sương tới nhuộm khung trời đất Gửi
nắng vào giam chốn ngục tù. Bởi thế giờ đây càng khắc khoải Đông
về trước ngõ chẳng còn thu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét