Chẳng
có tết nào được thảnh thơi Em
đi trang trải giữa dòng đời. Nét
xuân dầu dãi trên khuôn mặt Khóe
mắt buồn thương dưới ánh trời. Nhớ
lại nét hồng khi đắm đuối Quên
đi nụ héo lúc chơi vơi. Giêng
hai gánh nặng vai rời rã Đau
xót đường xa nhớ lấy lời…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét