Con
én bay đâu chẳng thấy về Ví
chừng khác hẳn – khác trời quê. Hàng
mi luống buổi khờ im tiếng Cái
nắng không tên nhạt khắp bề. Kẻ
ngược người xuôi hồ hởi cả Chạnh
lòng nhớ nỗi bẽ bàng ghê. Tình
Cha nghĩa Mẹ non ngàn thiếu Lỗi
hẹn đành sao chửa kịp về...!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét