Tìm kiếm Blog này

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2019

Thơ



Thơ có còn không hay bỏ tôi
Hòa tan tận cuối nẻo mây rồi?
Mà sao cứ nhủ luôn là mãi…
Lại thấy như càng xa ngái thôi!
Tôi vốc thời gian ngàn tuyết phủ
Tôi mơ khoảnh khắc dáng ai ngồi.

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2019

Chùm xướng họa: NGẪM



Bài xướng:
Vinh dự

Vinh dự bao lần đến với tôi
Mốc son lưu nhớ mãi trong đời.
Năm lăm tuổi Đảng tâm hừng hực
Bảy tám mùa Xuân chí sục sôi.
Dõi bước đàn anh theo lý Mác
Noi chân liền chị nhớ lời Người.

Hương thừa



Đêm vẫn mơ màng vạt áo bay
Hương thừa dường mãi ở đâu đây.
Câu thơ xướng họa trầm rồi bổng
Chén rượu giao lưu cạn lại đầy.
Nỗi nhớ thuyền xưa cho dạ đắm
Niềm thương bến cũ khiến lòng ngây.

Miền quê



Quê nhà rất ngại đứng gần nhau
Bởi vậy nên tìm chỗ phía sau.
Bụi chuối tâm tình đôi lứa trẻ 
Đống rơm thổ lộ mối duyên đầu.
Ngày xưa xã hội còn phong kiến
Nề nếp gia đình đã thấm sâu.

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2019

Dệt tiếp niềm vui

Thân tặng bạn hiền Phạm Anh Dũng.



Thi Đường Bà Rịa tiếng xa bay
Hương vị ngát thơm mãi đến rày…
Thấm thoắt hào quang màu vẫn đượm
Bình minh khoảnh khắc dạ còn say.
Vần thơ lai láng tình sâu nặng
Ý tưởng mênh mang mộng vơi đầy.

Chùm xướng họa: CHIỀU NHỚ...



Bài xướng:
Chiều hôm nhớ nhà
Thơ: Bà Huyện Thanh Quan

Vàng tỏa non tây, bóng ác tà,
Đầm đầm ngọn cỏ, tuyết phun hoa.
Ngàn mai lác đác, chim về tổ,
Dặm liễu bâng khuâng, khách nhớ nhà.
Còi mục thét trăng miền khoáng dã,
Chài ngư tung gió bãi bình sa.

Chùm tứ tuyệt của Phạm Văn Du



Phố biển

Phố biển Vũng Tàu thỏa ước mơ
Bình minh ló dạng ánh sao mờ.
Gieo vần kết nối tình thi hữu
Xướng họa giao lưu đẹp tứ thơ.

Ao làng ô nhiễm



Cỏ lan mặt nước bấy lâu nay
Rác rưởi ngày đêm tích tụ đầy.
Sóng bạc còn đâu mùa cá nhảy
Sen hồng đã hết sắc hương bay.
Trách người xóm dưới như ngơ dại
Giận bác trên làng cứ giả ngây.

Bến hạ



Mưa suốt trưa hè em nhớ chưa
Cầm tay hò hẹn rét giao mùa.
Rèm xiêu tóc lệch hờ song vắng
Thu đợi hoa chờ rối nhịp đưa.
Chuốc cạn men yêu hồng má thẹn
Thầm se môi lạnh ấm chăn thừa.

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

Xướng họa: MĂNG – TRE – TRÚC – MAI

(Tung hoành trục khoán; Lạc vận)



Bài xướng:
Tre & Măng
 Tre ngăn mưa gió tô hình nước
Măng trỗi thời gian tạc dáng non.

Tre vững thân ngà đẹp nét son
Ngăn sương cản nắng chẳng hao mòn.
Mưa tuôn tháng hạ tâm bình lặng
Gió giật chiều đông trí vẹn toàn.
điểm hương làng tươi nét bút
Hình hài nết đất sáng đời con.

Phải bận



Chẳng phải quên cùng những s chia
Hơi đâu bận tới – mặc ai kìa!
Ngao sơn ngoạn thủy tranh từng ấy
Kết nghĩa giao tình chuyện khối kia.
Bởi vậy lời hay lời thấu ý
Thế nên cảnh chán cảnh ra rìa.

Tình phai



Lận đận nhưng rồi đến với nhau
Với anh đây thật mối tình đầu.
Bao nhiêu kỷ niệm còn ghi dấu
Biết mấy ân tình vẫn khắc sâu.
Lại nỡ thay lòng gây bội bạc
Sao đành đổi dạ khiến sầu đau.

Viết thơ buổi sớm



Thập thững trần gian mấy độ đường
Ngù ngờ để cũng lắm buồn vương.
Cành dâu một ngọn chiều nghiêng bóng
Thơ phú đôi vần sớm thả hương.
Cơm áo cũng đành thôi chuyện mặc
Danh quyền vẫn kệ chẳng tơ vương.

Hạnh phúc mãi đầy



Thềm khuya lấp ló mảnh trăng gầy
Lãng đãng sau mành ngọn gió vây.
Ngóng bạn bên đường đưa nón vẫy
Chờ người trước giậu mở khăn lay.
Lòng mong giữ đượm duyên tình ấy
Trí nguyện ươm nồng nghĩa ái nay.

Rối phím tơ



Sợi nhớ âm thầm dệt ý thơ
Cành khuya lặng gió hắt hiu chờ.
Đường xa phố vắng tàn canh đợi
Gối lẻ canh dài trở giấc mơ.
Lệ rướm mi em chiều lỗi hẹn
Vần ru duyên chữ mắt ơ thờ.

Tan mơ



Sáng bảnh ra rồi chửa hết mơ
Ngoài song hoa nở đẹp không ngờ.
Đôi con diều biếc buông lời sáo
Một áng dương hồng dệt tứ thơ.
Mặt nước long lanh như muốn gợi
Áng mây rức rỡ vẻ đang chờ.

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

Chùm xướng họa: MỘNG MƠ



Bài xướng:
Về hưu

Buông bỏ cho rồi... mộng với mơ
Màng chi danh lợi, khỏi trông chờ!
Đêm đêm tĩnh tại vài mươi phút
Sáng sáng tọa thiền đủ trọn giờ.
Ngồi đúng, tập chăm,... vơi bệnh tật
Luyện đều, rèn đạt,... bớt ngu ngơ.

Ngủ tàu



Mấy dịp về quê được ngủ tàu
Đêm nghe xình xịch nhịp đều mau.
Đu đưa như thể nằm trên sóng
Lúc lắc y chang đứng nhảy cầu.
Chẳng thể ngủ ngon khi gập gối
Nào đâu an giấc lúc co đầu.

Mãi ước mong



Đã mấy thu rồi dạ ước mong
Về quê Quảng Ngãi thỏa nơi lòng.
Chiều lên núi Ấn đùa mây bạc
Sáng xuống sông Trà cợt nước trong.
Viếng bạn La Hà se nghĩa thắm
Thăm em Cổ Lũy kết duyên nồng.

Uống rượu với gái...



Uống cạn đi nào trút nỗi đau
Xin mời em trước đến ta sau.
Ong qua bướm lại nhiêu năm tủi
Gió táp mưa sa một kiếp sầu.
Mấy bận men đời thành nước mắt
Bao lần bãi bể hóa nương dâu.