Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2019

Nắng đông



Anh trao sợi nắng ấm đầu đông
Gởi đến cho em giọt thắm nồng.
Gió cun trôi về tràn bến nhớ
Mây vờn xô dạt ngập trời mong.
Muôn trùng cách biệt còn sâu lắng
Vạn nẻo đường xa vẫn ấm lòng.

Ước hẹn...



Đã ước cùng nhau một bể trời
Duyên làn kiệt tác nõn nà ơi.
Còn không những khắc tơ tình gợi
Để vạn vần thơ ý nghĩa mời.
Mãi đó em giờ quên thật nhỉ
Phương này kẻ vẫn ngóng hoài thôi.

Chùm xướng họa: TỰ HỌA



Bài xướng:
Tự họa


Buổi mới lọt lòng gọi Nhật Minh
Tình Cương, Chế Nhuệ đất quê mình.
Trẻ trai hăm hở nghề tham sỹ
Hưu trí thâm trầm ngón dưỡng sinh.
Cũng khoái mần thơ hòa thể luật
Lại say thiền tập kéo tâm bình.

Bước thời gian



Làm sao níu được bước thời gian
Người hỡi còn không chữ đá vàng.
Ngọn bấc ngày đông vừa trở lại
Mảnh trăng tháng hạ vẫn còn mang.
Ai hay nẻo đến miền tiên cảnh
Đâu biết đường lên chốn Niết Bàn.

Xướng họa: HỒNG SEN

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Bài xướng:
Hồng sen

Bên hồ ngắm những nụ hồng sen
Nét đẹp bừng xinh giữa cảnh đèn.
Giữ nhụy luôn ngời không ám bẩn
Ươm đài mãi sáng chẳng sờn đen.
Đồng bên thửa cạn thân vờn nắng
Ruộng dưới bùn dơ bữa thải phèn.

Tạo hóa



Tạo hóa sinh rồi há dễ tham
Nòi mô giống nấy, rõ lim, tràm,...
Gà kia đổi lốt, không nào phượng
Quýt nọ thay cành, khó thể cam.
Lặng nép bên vườn bông cải bẹ
Thầm mơ trước ngõ cánh ưu đàm.

Tháp Mỹ Sơn



Thấp thoáng ngàn năm giữa đất trời
Mỹ Sơn sừng sững cõi chơi vơi.
Thời gian hủy hoại thân kiều diễm
Nắng gió tàn phai nét tuyệt vời.
Tháp vẫn uy nghi bao tháng đợi
Thân còn thong thả suốt năm ngơi.

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2019

Nhạt thưa



Cảnh sắc chiều buông cảnh sắc chiều
Giục hồn phiêu lãng giục hồn phiêu.
Càng khơi mộng dở càng khơi mộng
Lại trách điều nghiêng lại trách điều.
Nhân thế hỡi nào nhân thế hỡi
Chén sầu nhiêu nữa chén sầu nhiêu.

Chung tuế nguyệt



Đêm xuân trằn trọc bấy canh trường
Gạn hỏi trang lòng trót mến thương.
Bến cũ xôn xao niềm hạ nhớ
Thuyền nay dào dạt nỗi thu vương.
Trăng thề nghiêng núi hơ nhung gấm
Em có hờn thơ dỗi phố phường.

Tình hoa mộng



Nghĩ lại vì nhau cả vấn đề
Ơn chàng nghĩa thiếp vẹn tình thê.
Thời gian níu giữ tâm lòng để
Kỷ niệm ôm ghì não trí mê.
Ghép nửa cành mai vàng chữ thệ
Hoàn đôi cánh huệ đỏ câu thề.

Nghề đưa đò

Gửi lời tri ân tới quý thầy cô nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11.



Yêu nghề bụi phấn phải dày công
Vất vả thầy cô đã khéo trồng.
Đẹp gốc thân vươn chờ kết nụ
Tươi cành ngọn tỏa đợi thành bông.
Đưa trò cập bến mừng trong dạ
Tiễn bạn ra khơi thỏa cõi lòng.

Chùm xướng họa: ĐÓN ĐÔNG VỀ



Bài xướng:
Chợt đông

Thêm nữa mùa đông nữa lại về
Thương mình một chút, chút thương quê.
Sao dời vật đổi khôn bày tỏ
Tóc rụng sầu loang khó giãi dề.
Đợi tết mai vàng buồn biếng nở
Làm thơ tứ nhạt ngại sầu mê.

Vô thường

(Tung hoành trục khoán)
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Thành cũ lâu đài bóng tịch dương.
(Bà Huyện Thanh Quan)



Lối mộng đô thành chẳng ngát hương
Xưa nghe khắc khoải nhịp vô thường.
Xe hồng nhẹ lướt loang miền gió
Ngựa trắng nhanh dồn đạp khói sương.
Hồn ấy bâng khuâng tình muộn luyến
Thu này man mác dạ thầm thương.

Tiếng tơ lòng



Rượu vắng bạn hiền chẳng dễ say
Đông sang thương dáng cúc hao gầy.
Người đi khắc khoải hờn trăng gió
Kẻ ở thẫn thờ ngóng nước mây.
Những nỗi lòng riêng âu khó tỏ
Bao nhiêu uẩn khúc thật khôn bày.

Cứ vô tư



Cứ mãi vô tư với cuộc đời
Tâm hồn tỏa nắng vận hồng tươi.
Đa tình với tuyết còn bao kẻ
Lãng mạn cùng trăng được mấy người.
Hiếu biết nhân tình đà sáu chục
Am tường thế thái đã vài mươi.

Hương mùa đông

(Ngũ độ thanh; Lục thanh thủ; Ngũ thanh vận)



Hương lành ủ đợi bữa mùa đông
Những giọt nồng tươi cứ ẩn lòng.
Để phận bên này không buốt trỗi
Cho tình lối nọ chẳng buồn đong.
Ngày đi lặng lẽ nhìn sương trắng
Lúc hẹn trầm ngâm dỗ nẻo hồng.

Thứ Hai, 11 tháng 11, 2019

Chùm xướng họa: PHỎNG THEO LỜI



Bài xướng:
Cho là còn
(Phỏng lời Đức Phật)

Kính trình các cụ: “Cổ lai hy”:
Tự hỏi mình xem được những gì?
Trước những ngổn ngang từng lặng ngẫm,
Sau bao bề bộn vẫn thầm suy.
Xin đừng để vỡ tình câu: “Thuận”
Chớ vội làm rơi nghĩa chữ: “Tùy”.

Nghe "Diễm xưa"



Sỏi đá cũng cần phải có nhau(*)
Sao người lại lỡ để lòng đau.
Bao đêm ngắm biển trăng tròn khuyết
Những sớm soi gương tóc úa nhàu.
Vẫn muốn muộn phiền trôi sạch hết
Hằng mong tủi hận cuốn đi mau.

Nỗi lo xa



Kêu trời tiết đã chuyển vào Đông,
Lũ lụt can chi nổi trắng đồng.
Mé lộ mưa lùa như hẻm suối,
Ven làng nước ngập tựa bờ sông.
Thương nhành lúa nếp đuôi chưa đỏ,
Tiếc đóa tâm sen cánh chửa hồng.

Lỡ làng...



Kia sừng sững tháp của lòng ai
Ổ khóa thềm xuân lặng lẽ cài.
Phải gã phong trần say vó ngựa
Nên người thục nữ úa hồn mai?
Đài hoa hẳn vậy không chờ nắng
Giọt nắng màng chi vẫn ngỏ đài.